Ngân Tô xoa mũi: “A Quái, sát khí của cô có chút nặng…”
“Lúc nói tôi thì cô nên suy nghĩ lại thật kĩ về chính mình.” Quái vật xi măng không nghe PUA, trực tiếp oán về.
“…”
Dị tộc ở nơi này có tổ chức… Vậy chứng tỏ số lượng dị tộc cũng không nhỏ.
Họ đến thế giới này bằng cách nào?
Từ bên trong phó bản, hay từ trong biển sương mù tử vong…
“Tên tổ chức đó là gì?”
“Tôi làm sao mà biết được.” Quái vật xi măng cười quái dị một tiếng, khát máu l**m l**m môi: “Đợi ngày nào đó tôi giết vào Khu Quang Minh, nói không chừng có thể nghe được.”
Ngân Tô giơ ngón tay cái lên: “Tốt tốt tốt, tôi chỉ thích những nhân viên như cô, có lòng cầu tiến, có lý tưởng và mục tiêu.”
A Y Hạ không nhịn được nói thầm trong lòng: Khu Quanh Minh mà dễ tiến vào như vậy, họ nghĩ tập đoàn Toàn Tri là người ăn chay sao?
Quái vật xi măng đem hết toàn bộ hiểu biết của mình nói xong, lại bắt đầu nhớ thương công việc chưa hoàn thành của mình: “Tôi có thể đi được chưa?”
“Tại sao cô nóng vội như vậy?”
“Giết người đó…”
“…”
Ngân Tô để Quái vật xi măng đi giết người trước rồi nói: “Nhân tiện lấy cho tôi bản đồ của thế giới này.”
Quái vật xi măng nhíu mày: “Tôi tìm thứ đó ở chỗ nào được?”
Ngân Tô mặc kệ chuyện này, cấp thêm một ánh mắt cỗ vũ: “Tôi tin cô.”
“…”
Quái vật xi măng nặng nề hừ một tiếng, ngược lại không nói gì, hung hăng chạy đi.
Ngân Tô chống cằm như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chao-mung-den-voi-dia-nguc-cua-ta/5064500/chuong-848.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.