Chủ nhiệm…
Mấy ngày nay, đừng nói là chủ nhiệm, đến cả văn phòng chủ nhiệm ở đâu bọn họ còn chưa điều tra ra được.
NPC cứ né tránh vấn đề này, không thì cũng là thật sự không biết.
Trong không gian chật hẹp, sau một hồi yên lặng ngắn ngủi, dần dần bắt đầu có tiếng bàn luận.
“Không đúng lắm… Cuộc thi lần này có cả NPC khác tham gia, vậy họ làm sao biết được quy trình chế tác chính xác?”
“Đúng đó, làm một cuộc thi mà đến cả quy trình chế tác chuẩn cũng không cung cấp cho chúng ta, vậy thì chơi kiểu gì?”
“Họ là nhân viên cũ, còn chúng ta thì sao?”
“Thật ra cũng có thể lý giải được thôi. Hiện tại chúng ta mới chỉ được trải nghiệm ba vị trí công việc, lại còn theo kiểu dây chuyền, mãi cũng chỉ được làm bước của mình. Nhưng nhân viên cũ thì khác, họ được luân chuyển vị trí, chỉ cần từng làm đủ các công đoạn là họ có thể biết được quy trình chính xác là gì.”
“Không thể thăm dò nhân viên cũ sao?”
“Ban ngày bọn tôi cũng chỉ dò hỏi được ba bước chính trong quy trình chế tạo, rõ ràng trong đó còn rất nhiều chi tiết, mà bọn họ chắc chắn sẽ không nói cho chúng ta biết.”
“Vậy biết đi đâu tìm chủ nhiệm đây…”
Ngân Tô ngồi một bên, chống cằm lắng nghe bọn họ bàn luận, tâm trạng cô có vẻ rất tốt, trong mắt còn hiện rõ vẻ ‘từ ái’.
Ninh Phồn xử lý vết thương trên người xong, vừa ngẩng đầu lên thì thấy ý cười trên gương mặt cô gái đang ngồi trong bóng tối,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chao-mung-den-voi-dia-nguc-cua-ta/5064462/chuong-810.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.