Edit: Fang
Beta: Wendy
Hai con người thành niên nhìn đứa trẻ mà trầm mặc.
Cuối cùng là Khang Mại phá vỡ bầu không khí trầm mặc bức bối: “À thì… Ba của nhóc là Lật Nghi Niên, nhóc có biết ba của nhóc chết thế nào không?”
Đứa trẻ này có thể nói rõ là ba mẹ đều đã chết, bao gồm cả những người từng bảo vệ cô bé đều chết rồi, nói không chừng cô bé biết Lật Nghi Niên chết thế nào.
Nhưng Khang Mại phải thất vọng rồi, Lật Tân Nguyệt lắc đầu tỏ ý mình không biết.
Khang Mại bảo Lật Tân Nguyệt sang một bên đợi, anh ta hạ thấp giọng nói để trao đổi với Ngân Tô: “Cô cảm thấy con nhóc này không biết thật là hay không muốn nói?”
Ngân Tô nhún vai, tỏ ý mình cũng không biết.
“Khi nói đến chuyện ba mẹ mình tử vong, con nhóc này rất bình tĩnh.” Khang Mại cau mày nhớ lại những điểm đáng ngờ của đứa trẻ: “Kỹ năng của con nhóc từ đâu ra? Nhóc này rất kỳ lạ!”
Rõ ràng biểu hiện rất hoang mang sợ hãi nhưng cô bé chưa từng khóc. Lúc trước bị người của hội Lê Minh truy bắt, cơ thể cô bé run như cầy sấy, không hé môi một tiếng nào.
Vào độ tuổi mà bạn bè đẩy một cái cũng muốn khóc một hồi lâu, mất đi ba mẹ, lại bị người khác đuổi giết, sao cô bé có thể vừa sợ hãi lại vừa bình tĩnh đến vậy?
Chẳng lẽ là trải qua quá nhiều nên đã mất cảm giác rồi?
Đương nhiên Ngân Tô biết đứa trẻ nhân loại này rất kỹ lạ, thuật giám định đâu thể đánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chao-mung-den-voi-dia-nguc-cua-ta/5063068/chuong-771.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.