Edit: Fang
Beta: Wendy
“Cô Tô, đợi chút!” Đầu bếp vội vàng kéo phụ bếp Giáp ra khỏi cửa sắt: “Cô mở cửa giúp chúng tôi trước đã.”
Ngân Tô nghiêng người nhìn qua đó, ánh mắt lạnh nhạt, khóe môi lại mang ý cười: “Tại sao tôi phải giúp mấy người?”
Tại… Tại sao?
Sao cô ta có thể nói ra được câu đó?
“Không phải cô khóa cửa sao?” Phụ bếp Giáp ở đằng sau phẫn nộ: “Cô nói xem tại sao?”
“Là tôi khóa đó.” Ngân Tô thẳng thắn thừa nhận, nhưng cô không cảm thấy việc khóa cửa mà không mở là có vấn đề gì hết: “Nhưng tôi không có nghĩa vụ phải mở nha? Hơn nữa thái độ mấy người cầu xin người khác cũng không được tốt cho lắm.”
Đầu bếp vội vàng ngăn cản phụ bếp Giáp vẫn muốn tranh luận: “Cô Tô, chúng ta đều là đồng nghiệp, sau này còn phải làm việc cùng nhau một thời gian… Nếu chúng tôi có chỗ nào làm chưa tốt thì cô có thể nêu ý kiến, không nên làm như vậy.”
Ngân Tô móc chìa khóa vào đầu ngón tay rồi xoay tròn: “Vẫn là bếp trưởng nói chuyện dễ nghe. Mấy người phải học hỏi bếp trưởng cho thật tốt, nếu không thì sao người ta là bếp trưởng còn mấy người chỉ là phụ bếp.”
Phụ bếp Giáp: “…”
Phụ bếp Ất: “…” Cậu ta còn chưa nói gì mà.
Đầu bếp tưởng là Ngân Tô thỏa hiệp: “Cô Tô mở cửa giúp chúng tôi với.”
Ai ngờ Ngân Tô kiên định lắc đầu: “Không được.”
Đầu bếp: “…”
Đầu bếp nén giận, dỗ cô mở cửa trước rồi nói sau: “Phải làm sao cô Tô mới chịu mở cửa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chao-mung-den-voi-dia-nguc-cua-ta/5058275/chuong-600.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.