Edit: Fang
Beta: Wendy
Ngân Tô không có hứng thú với sushi, Vu Uẩn cũng không ăn, thế là Thải Y chỉ đành hưởng thụ một mình.
“Trong này có thứ gì đó.”
Vu Uẩn phát hiện một ít manh mối.
Đó là một cái máy xử lý rác thải —— Một cái máy xử lý rác thải rất to, to một cách bất thường.
Bên trong rất sâu, có thể nhìn thấy lưỡi dao khổng lồ xoay tròn, phần dưới đáy còn một ít rác sót lại.
Bên trong máy xử lý rác thải dính đầy vết máu, tỏa ra mùi máu tanh hôi khiến người ta buồn nôn.
Ngân Tô thò đầu vào nhìn thì thấy là một bàn tay.
Trông hình dáng của bàn tay, giống như là của con gái.
“Cần lấy ra xem thử không?” Thải Y đứng bên cạnh ậm ờ hỏi.
Vu Uẩn thấy Thải Y không có ý định buông đồ ăn trong tay xuống: “Chị vẫn nuốt trôi à?”
“Ở trong phó bản, ngồi cạnh thi thể ăn cơm là chuyện thường tình, có gì mà không nuốt nôi.” Thải Y dùng cổ tay vỗ vai Vu Uẩn: “Em trai, em vẫn còn trẻ lắm.”
Vu Uẩn: “…”
Tuy Ngân Tô không ăn gì nhưng vẻ mặt vẫn bình thản, không bị ảnh hưởng chút nào.
***
***
Máy xử lý rác thải sâu một cách vô lý, người đứng bên ngoài hoàn toàn không thể lấy thứ ở dưới đáy ra, trừ phi chui vào trong.
Bên trong xuất hiện một bộ phận cơ thể, nói không chừng sẽ có manh mối gì đó.
Ba người đứng trước máy xử lý rác thải, rõ ràng đều không muốn đi xuống lắm.
Thải Y ra dáng rất có kinh nghiệm, nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chao-mung-den-voi-dia-nguc-cua-ta/5058272/chuong-597.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.