Edit: Fang
Beta: Wendy
Trên mặt Ngân Tô tràn đầy vẻ nghi hoặc, cái gì gọi là đã sớm quen rồi.
Khang Mại ở bên cạnh giải thích: “Lúc trước ở hội Tri Thiên Hạ, cô ấy vẫn luôn phải làm việc quá sức, nhưng hình như người của Tri Thiên Hạ đã cho cô ấy ăn thứ gì đó nên cho dù làm việc quá sức bị phản phệ thì tình trạng cơ thể vẫn tốt. Hơn nữa tốc độ trưởng thành của cô ấy còn nhanh hơn những thợ rèn khác.”
Cũng không biết đây có tính là trong cái rủi gặp cái may không.
Ngân Tô đồng tình: “Nhóc đáng thương.”
Bồ Thính Xuân: “…”
***
***
Bồ Thính Xuân đưa Ngân Tô vào không gian rèn, Ngân Tô nhìn một cái là thấy con dao màu hồng lơ lửng trên hồ nham thạch… Màu hồng??
Màu hồng!!
Bồ Thính Xuân giơ tay lấy con dao xuống, nâng hai tay tới trước mặt Ngân Tô, trong mắt toàn là ánh sáng lấp lánh: “Tô tiểu thư, cô xem.”
Tay Ngân Tô gần như là run rẩy nhận lấy.
Con dao trong tay cô biến thành ống thép màu hồng, độ dài và kích cỡ không có gì thay đổi, độ bóng cũng tốt hơn, trừ việc nó màu hồng.
“…”
Ngân Tô hít thở sâu, nhìn Bồ Thính Xuân vẫn đang vui vẻ: “Tại sao nó lại màu hồng?”
Bồ Thính Xuân lập tức trở nên dè dặt: “Tô tiểu thư không thích màu này sao?”
“…”
“Tôi… Vì Tô tiểu thư không chỉ định màu sắc nên lúc đó tôi… theo bản năng chọn màu này…” Bồ Thính Xuân càng nói nhỏ hơn giống như một đứa trẻ làm sai chuyện.
“Có thể đổi màu không?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chao-mung-den-voi-dia-nguc-cua-ta/5058251/chuong-576.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.