Edit: Sơ
Beta: Wendy, Yan
Bọn họ muốn đánh thức Liễu Liễu nhưng lần này dù làm gì cũng đều không có hiệu quả.
Cuối cùng Mâu Bạch Ngự trực tiếp đánh ngất Liễu Liễu.
“Do tôi không tốt, vừa rồi không để ý tới cô ấy…” Trần Thanh Diệc đứng gần Liễu Liễu nhất, cảm thấy có chút tự trách: “Cô ấy vốn đã bị ô nhiễm nghiêm trọng hơn chúng ta, lại còn sử dụng kỹ năng.”
Tô Nguyệt Thiền để Nhung Trang đỡ Liễu Liễu: “Phải tìm ra được chìa khóa qua ải trước khi Liễu Liễu hoàn toàn bị ô nhiễm.”
Bọn họ không thể đợi được đến khi phó bản kết thúc.
Ô nhiễm sẽ không dừng lại.
Một khi Liễu Liễu cho rằng bản thân cô ấy là ‘Dê’ thì cô ấy sẽ không ra được nữa.
Lúc này Ngân Tô mới lên tiếng: “Tôi đã hỏi được nơi thôn thân vứt đồ vật tùy thân của những người bị lừa tới đây.”
“??”
Hỏi ai?
Dù sao thì lúc này cũng không phải thời điểm xoắn xuýt những chuyện này, tìm được chìa khóa qua ải quan trọng hơn.
***
***
Nơi thôn dân vứt đồ vật tùy thân của những người bị lừa tới ở ngay cạnh cái hang kia, bị một phiến đá che lại, trên phiến đá mọc đầy rêu xanh, bên cạnh còn mọc đầy cỏ dại, nếu không có người chỉ đường thì rất khó có thể phát hiện ra nơi này.
Dịch phiến đá qua bên cạnh, một mùi nấm mốc xộc thẳng vào mũi.
Hang đá khá sâu, đứng bên trên có thể trông thấy đủ các thứ đồ lung tung lộn xộn chất thành một ngọn núi nhỏ.
Lớn thì quần áo, túi xách, hộp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chao-mung-den-voi-dia-nguc-cua-ta/5058240/chuong-565.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.