Edit: Sơ
Beta: Wendy
Ngân Tô dẫn theo những người khác bắt được vài NPC trong thôn, hỏi vị trí của trưởng thôn rồi mang người qua đó.
Trưởng thôn bên kia thấy người đi mãi không về, đang định gọi người qua xem thử, mới ngẩng đầu lên đã thấy một đội ngũ đang đi về phía bọn họ.
Cô gái dẫn đầu vác súng đi rất nghênh ngang, áo khoác đen tung bay theo từng bước đi của cô.
“Chào buổi sáng nha ông trưởng thôn.”
Cô gái rút tay đang đút trong túi ra, vẫy tay chào trưởng thôn.
“Trưởng… Trưởng thôn…” Thôn dân lắp bắp nói: “Sao tôi cứ cảm thấy… Là lạ thế nào ấy? Đám Quý An đâu?”
Đám ranh con này sao lại tự mò tới đây?
Người đi gọi cũng chẳng thấy ai!
Trưởng thôn nhíu mày, rất là bất mãn với phản ứng của thôn dân, lên tiếng khiển trách: “Cậu sợ cái gì?”
Thôn dân vô thức nói: “Trong tay Dương Kiều có súng…”
Con ranh chết tiệt này giết dê cứ phải gọi là vô cùng gọn gàng, lưu loát, nhỡ đâu nó cướp cò thì phải làm sao?
Trưởng thôn có vẻ như không thể nhìn nổi cái dáng vẻ sợ hãi của thôn dân: “Trong súng của nó được mấy viên đạn, trong cái dáng vẻ sợ sệt của cậu đi kìa.”
Thôn dân: “…”
Trong lúc hai người nói chuyện, Ngân Tô bên kia đã chạy tới trước.
Ngoại trừ mấy đứa trẻ ranh phá phách ra thì còn vài đứa trẻ trong thôn, bọn nó cúi thấp đầu, im lặng đi theo.
“Phi Phi?”
“Hổ Tử nhà tôi sao lại đi theo đám chúng nó rồi?”
“Dương Kiều đang làm gì…”
Đám thôn dân đều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chao-mung-den-voi-dia-nguc-cua-ta/5058227/chuong-552.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.