Edit: Sơ
Beta: Wendy
Thôn Dương.
Tới trước cửa thôn, bọn họ trông thấy đền thờ của thôn, bên trên viết hai chữ “Thôn Dương”.
Cửa thôn nuôi thả không ít dê.
Ngay cả trên đền thờ của thôn cũng có một chiếc đầu dê.
Trông chiếc đầu dê đó vô cùng sống động, giống như là mới chặt từ trên thân một con dê xuống, đôi đồng tử nằm ngang đang nhìn chằm chằm vào nhóm người xuất hiện trước cửa thôn bọn họ.
“Con mắt kia trông kỳ lạ quá, tốt nhất là đừng nhìn vào nó.” Mâu Bạch Ngự nhắc nhở mọi người.
Ngân Tô thì chẳng để ý, nhìn chằm chằm vào cặp mặt kia. Cặp mắt đó giống như đang sống vậy, nhìn thẳng vào nó sẽ có cảm giác rất khó chịu.
Bọn họ dừng trước cửa thôn chừng một phút thì một thôn dân ăn mặc giản dị, kiểu dáng có chút cũ kỹ cầm một cây roi xuất hiện. Nhìn thấy bọn họ thì hùng hổ mắng: “Tối qua chúng bay chạy đi đâu hả? Còn biết đường về nữa à?! Còn không mau về nhà đi!!”
Ánh mắt Ngân Tô dời khỏi cái đầu dê kia, chuyển lên người thôn dân. Thôn dân cũng không đứng lại lâu mà vung roi vào đàn dê nuôi thả mỗi con một nơi, đuổi chúng nó vào trong đồng cỏ.
Ở nơi đối diện với cửa thôn cách đó không xa là một vùng nước mênh mông không nhìn thấy điểm cuối, hai bên là vách đá dựng đứng.
“Thôn Dương” này gần như là ba mặt bị bao quanh bởi núi, mặt còn lại cũng bị nước vây lại.
Đứng từ cửa thôn có thể lờ mờ nhìn thấy những căn nhà cũ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chao-mung-den-voi-dia-nguc-cua-ta/5058210/chuong-535.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.