Edit: Fang
Beta: Wendy
Sự việc ở thành phố An Lạc được giải quyết nhanh chóng, chẳng mấy chốc đã dỡ bỏ hạn chế nên không hề tạo ra ảnh hưởng quá lớn.
Nghiêm Nguyên Thanh vẫn cần xử lí những chuyện về sau ở thành phố An Lạc, Giang Kỳ thì ở lại núi Vân Linh, quả thực bức tường ở núi Vân Linh đã sụt lún một phần, cần phải xây lại càng sớm càng tốt.
Còn Độ Hạ đã giải quyết quái vật chiếm cứ trong thôn Đại Trúc, sự việc lần này khiến thôn dân trong thôn Đại Trúc đều mất, sắp xếp hậu sự cho những thôn dân này cũng cần một thời gian.
Tiến triển của Bồ Thính Xuân không thuận lợi cho lắm, cấp bậc hiện tại của cô ấy quá thấp, càng dung hợp tinh thạch về sau, tiêu hao càng lớn.
Ngân Tô cảm thấy tiếp tục như vậy cũng không phải là cách.
Thế nên cô gửi một tin nhắn cho Ô Bất Kinh, hỏi cậu ta có muốn tới làm part-time không.
Ô Bất Kinh trả lời trong giây lát, tỏ ý có thể làm không công.
Ngân Tô không phải nhà tư bản, không thể để Ô Bất Kinh làm không công được.
Hơn nữa cô hiểu đạo lí làm không công thường là đắt nhất.
Ô Bất Kinh không ở thành phố Lan Giang, đi tới đây cần một khoảng thời gian, Ngân Tô hỏi mượn Khang Mại một chiếc xe đi đón cậu ta.
Nhưng đến khi Ngân Tô nhìn thấy hành lí của Ô Bất Kinh, hoang mang hỏi: “Cậu mang nhiều đồ như vậy làm gì?”
Chỉ đến làm vú em, không cần chuyển nhà qua đây chứ?
“Chuyển nhà.” Ô Bất Kinh mừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chao-mung-den-voi-dia-nguc-cua-ta/5058207/chuong-532.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.