Edit: Fang
Beta: Wendy, Yan
“Quý khách, món của cô đã đủ.”
Nhân viên đưa món của Ngân Tô gọi lên.
“Cảm ơn.”
“Đừng khách sáo, cô dùng bữa thong thả nhé.”
“Đợi chút.” Ngân Tô gọi nhân viên chuẩn bị rời đi, chỉ vào một món trong đó: “Tôi không gọi món này.”
“À… Đây là quà tặng của chúng tôi hôm nay.” Nhân viên giải thích: “Không mất tiền đâu.”
Ngân Tô nhìn chằm chằm đĩa salad rau củ xanh mơn mởn kia.
Lúc này khách trong tiệm không nhiều, cộng với cô và hai người chơi bàn bên thì chỉ còn ba bàn có khách nữa.
Có một bàn vẫn chưa lên món, hai bàn còn lại đều có salad rau củ giống cô.
Ngân Tô ra hiệu cho nhân viên rời đi, cô kéo cái đĩa qua, kiểm tra đồ ăn bên trong.
Lúc trước Nghiêm Nguyên Thanh đã gửi tin nhắn rằng xác suất tiếp xúc bị lây nhiễm không lớn, vì những người bị người bị lây nhiễm cào, cắn bị thương trước mắt đều không có dấu hiệu bị lây nhiễm.
Thế nên cách lây nhiễm có khả năng nhất là “cho vào miệng”.
Bèo ong có thể là một mảnh rất nhỏ, có thể trộn lẫn trong bất cứ thứ gì, cho vào miệng có khả năng quá lớn.
Đĩa rau này khiến Ngân Tô có trực giác không tốt lắm, cô dùng thuật giám định để quét một cái.
【Nguồn lây nhiễm · Salad rau củ】
Ngân Tô tâm lặng như nước, cô biết ngay phiền phức sẽ tới tìm cô mà.
Quái vật tóc thò mấy lọn ra, tìm tòi trong salad một hồi, chẳng mấy chốc đã khều ra một cái lá.
Cái lá uốn cong, mở ra thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chao-mung-den-voi-dia-nguc-cua-ta/5058201/chuong-526.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.