Edit: Fang
Beta: Wendy, Yan
“Rầm ——”
Cửa phòng yếu ớt bị cánh hoa bật ra, đổ rạp xuống đất, cánh hoa phân tán rồi rơi xuống, cuối cùng hóa thành hư vô, hòa quyện vào trong màn đêm.
Ở đầu còn lại của hành lang, hai bên đang đánh nhau, đều bị biến cố bất ngờ xảy ra này dọa cho giật mình, quên mất động tác, nhìn cánh cửa đột nhiên xuất hiện…
Trong cánh cửa tối đen, một màu lam từ xa đến gần.
“Phần phật ——”
Ngọn lửa từ trong cửa rít gào xông ra giống như một con rồng khổng lồ màu lam, mang theo cánh hoa vẫn chưa tản hết, xông về phía bọn họ.
Đồng tử Ly Khương rụt lại, kêu to thành tiếng: “Chạy!!”
Ly Khương và Ngu Chi cách cầu thang không xa, bọn họ quay người chạy về hướng cầu thang.
Hai con quái vật đánh nhau với bọn họ thì thảm rồi, lúc bọn chúng muốn chạy thì “con rồng” khổng lồ đã tới ngay trước mặt, ngọn lửa xuyên qua người bọn chúng, lại không tạo ra thương tổn gì.
Nhưng khi ngọn lửa lan ra cái bóng sau lưng bọn chúng thì hai con quái vật đều phát ra tiếng kêu thảm thiết.
Cơ thể hai con quái vật ngã xuống đất, tiếng hét đau xé ruột gan xông thẳng lên trời cao.
Lúc bọn chúng vặn vẹo thân thể, có cái bóng màu đen kề xuống mặt đất mà chui ra ngoài, nhanh chóng biến mất ở trong bức tường.
Ly Khương và Ngu Chi nghe thấy tiếng kêu thảm thiết đó, hít một hơi thật sâu, bước liền mười mấy bậc cầu thang.
Đến khi không còn cảm thấy đằng sau có nguy hiểm nữa,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chao-mung-den-voi-dia-nguc-cua-ta/5058162/chuong-487.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.