Edit: Fang
Beta: Yan
Đêm khuya thanh tĩnh, trại huấn luyện không một bóng người, các cửa hàng hai bên đường đều đóng chặt.
Một bóng hình chậm rãi đi trên đường, tốc độ của nó không nhanh không chậm nhưng mục tiêu lại rất rõ ràng, chỉ di chuyển về một hướng.
Bóng người đi đến căn nhà tình yêu rất nhanh, ánh mắt anh ta lia qua dãy phòng rồi dừng ở một cánh cửa trong số đó, khuôn mặt trắng bệch chậm rãi nở một nụ cười quái dị.
“Ở trong đó à…”
Anh ta bước về phía căn phòng thứ hai.
Đêm hôm khuya khoắt, tiếng bước chân nhẹ nhàng nhưng vô cùng rõ rệt.
Ô Bất Kinh ở căn phòng thứ ba không buồn ngủ một chút nào, đôi mắt không ngừng nhìn quanh căn phòng, thỉnh thoảng còn dùng thuật trị liệu cho bản thân.
Thuật trị liệu lạnh lẽo có thể đánh tan sự mệt mỏi và buồn ngủ.
Ở những phó bản khác, nếu ban đêm cậu ta phải ở một mình thì cậu ta đều thức trắng như vậy.
Cậu ta không dám đi ngủ…
Biết bao nhiêu người chơi ngủ xong không dậy được nữa đó!
“Cộc, cộc cộc, cộc…”
Tiếng bước chân?
Ô Bất Kinh dựng tai lên nghe, quả thực bên ngoài hành lang có tiếng bước chân.
Là thứ gì đang đến?
Ô Bất Kinh không biết, cũng không dám đi xem, cậu ta nằm vào bên trong giường, sát vách chính là phòng của đại lão, dựa vào tường có cảm giác an toàn hơn.
Tiếng bước chân càng ngày càng rõ ràng.
Sắp đến cửa phòng cậu ta thì đột nhiên biến mất, ngay sau đó là ——
“Cốc cốc!”
Sát vách… Là phòng của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chao-mung-den-voi-dia-nguc-cua-ta/5058155/chuong-480.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.