Edit: Fang
Beta: Wendy, Yan
Tiếng gõ cửa lần nữa lại vang lên bên ngoài cửa.
Thứ vừa mới đứng ngoài cửa đã rời đi, người gõ cửa lúc này lại là ai? Hay là thứ bên ngoài vốn chưa từng rời đi.
Tạ Bán An nhìn chằm chằm cửa phòng, không định đi mở cửa.
Sau một tiếng gõ cửa đó, không hề có tiếng gõ nào vang lên nữa.
Dường như đối phương gõ nhầm cửa phòng, lúc này đã không còn ở cửa.
Tạ Bán An nhìn chằm chằm khe cửa, lúc trước vẫn có thể nhìn thấy bóng đen, nhưng lúc này chẳng nhìn thấy gì cả.
Trong sự căng thẳng, thời gian tích tắc tích tắc trôi qua.
…
…
Một bên khác, sau khi Ngân Tô ra khỏi tòa chính trại huấn luyện thì kéo giáo viên phụ đạo đi, tu hú chiếm tổ, chiếm chỗ ở của cô ta làm của mình.
Lúc này giáo viên phụ đạo đã tỉnh lại, bị Ngân Tô trói thành cái kén, chỉ có đầu lộ ra ngoài.
Sắc mặt giáo viên phụ đạo hung dữ, thù hận trừng Ngân Tô.
Ô Bất Kinh ngồi trên ghế ở bên cạnh, lúc thì nhìn giáo viên phụ đạo, lúc thì nhìn Ngân Tô.
“Đừng nhìn em như vậy mà, đáng sợ lắm đó.” Cô gái bá chiếm sofa của cô ta vỗ vỗ ngực cứ như bị dọa thật vậy, nhưng một giây sau giọng nói lại trầm xuống: “Còn nhìn em như vậy nữa thì móc mắt ra cho cô coi.”
Giáo viên phụ đạo: “…”
Lúc này mình đã bị trói ở đây rồi, cô ta còn có chuyện gì không thể làm cơ chứ.
Trong lòng có thêm nhiều oán hận đi chăng nữa, lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chao-mung-den-voi-dia-nguc-cua-ta/5058130/chuong-455.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.