Về phần Thường Tư Khê… Trước đó Từ Thừa Nghiễm cõng cô ấy trốn, cũng coi như đã giúp cô ấy, Thường Tư Khê là người có ơn báo ơn, cô ấy tỏ vẻ mình có thể giúp một tay.
“Có thể dùng kỹ năng của tôi nhưng lúc trước tôi từng dùng rồi nên có lẽ bây giờ chỉ có thể trị một vài vết thương nhỏ…”
Hứa Hoà Diệp bị trọng thương, cô ấy đã tiêu hao hơn phân nửa sức mạnh để chữa trị cho Hứa Hoà Diệp.
“Bất kể như nào thì cũng cứ thử xem.” Từ Thừa Nghiễm vốn định chờ chết ở bên kia nhưng bây giờ lại có một con đường sống nên cậu ta sẽ cố gắng thử một lần.
Biết đâu buổi “phẫu thuật” này căn bản không thể thành công.
***
***
Nhân viên phục vụ dẫn bọn họ đi lên, sau khi đến tầng bốn, bọn họ phát hiện nơi vốn là tường lại xuất hiện một cánh cửa.
Mà cánh cửa đó lại dẫn lên tầng năm.
Xuyên qua khu vực phòng nghỉ tại tầng năm, nhân viên phục vụ đẩy một cánh cửa ra, nhìn vào bên trong, nói: “Thuyền trưởng, bọn họ đến rồi.”
Không cần nhân viên phục vụ mời, Ngân Tô đã nghênh ngang đi thẳng vào.
Bên trong là một phòng khách nhỏ, thuyền trưởng đang ngồi trên ghế sofa, ông ta mặc âu phục, bên ngoài khoác một chiếc áo blouse trắng.
Trong lúc Ngân Tô đang dò xét thuyền trưởng thì thuyền trưởng cũng đang dò xét cô.
Ngân Tô bước tới ngồi đối diện thuyền trưởng, hai tay gác lên thành ghế, chân trái gác lên đùi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chao-mung-den-voi-dia-nguc-cua-ta/3515875/chuong-243.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.