Edit: Chow
Beta: Pương
Ngân Tô đứng dậy đi ăn sáng.
Đặng Lệ Thù rất tự giác phục vụ, lễ phép hỏi thăm: “Cô có cần tôi dọn dẹp lại phòng không?”
“Không cần đâu, dù sao thì cũng không ở đây lâu.”
Đặng Lệ Thù: “Quý khách muốn xuống tàu sao?”
Ngân Tô liếc mắt, mỉm cười: “Còn phải xem cô có muốn tôi rời khỏi con tàu này hay không nữa…”
Đặng Lệ Thù khẽ siết chặt tay, giọng điệu vẫn không thay đổi: “Quý khách nói vậy là có ý gì? Sao tôi có thể quyết định chuyện quý khách đi hay ở được?”
“Không phải cô muốn cho nổ con tàu này à.”
“!!!”
Giọng nói nhẹ nhàng rơi vào tai Đặng Lệ Thù lại khiến cô ta như ngừng thở, trái tim xém chút là ngừng đập.
Sao cô lại biết…
Đặng Lệ Thù liếc mắt nhìn ra phía cửa, khi nãy lúc bước vào phòng cô ta đã đóng cửa lại.
Đặng Lệ Thù nhìn chằm chằm Ngân Tô, một cây kim vừa dài vừa nhọn trượt từ trong tay áo ra ngoài, cây kim tỏa ra ánh sáng lạnh lẽo.
“Yên tâm, tôi sẽ không ngăn cản cô.” Ngân Tô thờ ơ nói: “Ngược lại, tôi sẽ giúp cô.”
Thiếu nữ nghiêng đầu, ánh mắt ấm áp rơi trên tay áo cô ta: “Điều kiện tiên quyết là, cô không được dùng mấy thứ đồ kỳ lạ đâm tôi.”
Tối hôm qua Ngân Tô đã suy nghĩ một lúc lâu, cô cảm thấy mảnh bản đồ cuối cùng hoặc là ở trong tay thuyền trưởng… Rất có thể thuyền trưởng là BOSS cuối.
Hoặc là ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chao-mung-den-voi-dia-nguc-cua-ta/3515871/chuong-239.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.