Edit: Chow
Beta: Alva
Ngân Tô chờ Hướng Vãn với người chơi kia rời đi rồi mới từ trong góc cầu thang đi ra ngoài, đứng trước cửa căn phòng Hướng Vãn vừa vào.
Tại sao Hướng Vãn lại ra vào phòng của người chơi khác?
“Lâm tiểu thư?”
Hứa Hòa Diệp vừa bước ra khỏi thang máy cùng mấy người Tề Diệu thì thấy Ngân Tô đang đứng ở hành lang, đáy mắt lộ ra vẻ kinh ngạc.
“Sao cô lại ở đây?”
Ngân Tô hất cằm về phía cửa phòng, nói thẳng: “Vừa rồi có người vào phòng các cô đấy.”
“!!!”
Mọi người mạnh ai nấy chạy về phòng người nấy.
Ngân Tô đứng cạnh một cánh cửa, ngóng vào bên trong nhìn bọn họ lục lọi.
Hứa Hòa Diệp đi ra đầu tiên, trên tay có thêm một vật giống như chiếc trâm cài áo, nói giống như là vì nó đã bị thiêu cháy.
Hai mắt Ngân Tô sáng lên: “Ồ, có người tặng quà!”
Hứa Hòa Diệp: “…” Đây không gọi là tặng quà mà gọi là tiễn bọn họ xuống suối vàng.
Những người khác cũng lần lượt đi ra, Từ Thừa Nghiễm với Lữ Tiểu Nhị đều tìm được đồ không thuộc về căn phòng này, tất cả đều bị thiêu cháy.
Tề Diệu với Thường Tư Khê lại không tìm được gì trong phong.
“Là do chúng tôi không tìm được sao?” Tề Diệu nghi hoặc: “Nhưng tôi đã tìm khắp nơi rồi.”
Hứa Hòa Diệp cẩn thận nói: “Chúng ta thử cùng tìm lại xem.”
Ngân Tô không giúp đỡ, chỉ đứng ngoài cửa nhìn bọn họ tìm. Bọn họ đã lật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chao-mung-den-voi-dia-nguc-cua-ta/3515866/chuong-234.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.