*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Chuyển ngữ: Lea
Chỉnh sửa: Cỏ-thơm
【Cậu, gọi, đây, là, thư, tình?】
Chúc cả nhà năm mới Nhâm Dần bình an, thịnh vượng.
Trừ Tề Dịch, không ai có khả năng khiến Tề Linh Tây hoài nghi đời người.
Tề Dịch không hổ là kỳ dị, đặt tên chuẩn lắm.
Nếu Tiểu Nhất có hai mắt thì lúc này đã run thành hai vũng nước nhỏ rồi:【Dừng dừng dừng! Mau dừng lại! 】
Nghe vẻ độ hảo cảm đã giảm xuống âm 109 lại theo đà giảm tiếp, Tề Linh Tây bình tĩnh tự hỏi ——
Vì sao?
Rốt cuộc là đã chọc hắn ở đâu?
Hắn không thích kiểu quần áo này à?
Dốc lòng chăm chút lại khiến người chán ghét?
Hoặc căn bản là hắn không thích con người anh?
Ha ha, viết anh vào mã nguồn đã nói đâu rồi?
Quân AI lừa đảo.
Tề Linh Tây không biết dáng vẻ khi anh lạnh mặt dựa vào quầy bar càng thêm quyến rũ.
Nhân tộc mềm yếu mỏng manh trong bộ trang phục mị hoặc, xinh đẹp như cánh mai đẫm tuyết đầu đông, cộng thêm khí chất lạnh băng xa cách này khiến kẻ khác chỉ muốn chà đạp anh, xé nát anh, độc chiếm anh…
Đúng vậy…
Độc chiếm.
Anh chỉ ngồi đó đã hấp dẫn vô số người, vô số người muốn chiếm anh làm của riêng.
Cuối cùng cũng có kẻ không nhịn được nữa, một Huyết tộc trong bộ lễ phục màu xanh cô-ban đi tới: “Giáo sư Tây Tây.”
Trong đầu Tề Linh Tây chỉ có độ hảo cảm đang âm điểm nên anh chẳng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chao-mung-den-the-gioi-hien-thuc/943576/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.