*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Chuyển ngữ: Lea
Chỉnh sửa: Cỏ-thơm
【Tôi muốn cùng anh…】
Ở phương diện truyền thụ cảm giác, quả thực Real làm được y như thật. Cơn đau nhói từ cổ truyền tới chân thực mà cụ thể, đến cả sự tê ngứa khi hàm răng khẽ nhay cũng rõ ràng lạ thường.
Hình như nhận ra sự lơ đãng của người bên cạnh, thanh niên vốn đang cắn nhẹ bỗng gia tăng sức lực.
Tề Linh Tây hơi nhíu mày rồi duỗi tay đẩy hắn.
Tề Dịch giơ tay ôm chặt eo anh.
Tề Linh Tây: “……”
Trên bức tường trước mặt treo một bức tranh nghệ thuật trường phái Mondrian[1], khối vuông màu đen được làm bằng vật liệu phản chiếu, hệt như mặt gương đen kịt phản chiếu lại toàn bộ cảnh tượng này.
Chú Thích [1]
Toàn thân Tề Linh Tây trần trụi, chỉ có một chiếc chăn mỏng màu xám hờ hững rủ xuống mép giường. Anh nhấc người lên, cánh tay chống hai bên sườn, cơ thể có đường nét tuyệt đẹp hơi lộ vẻ yếu ớt vì sự đè nén từ trên cao của đối phương, đặc biệt là bàn tay rơi trên vòng eo thon gầy, sức nóng kinh người xuyên qua da, truyền thẳng vào máu.
Tề Linh Tây bỗng nghĩ đến những giấc mơ gay go kia… đến người đàn ông không rõ diện mạo cùng những việc hắn đã làm trong mơ.
Lệ chí như nước nhỏ vào dung nham, trào ra sương nóng đốt người.
Sắc đỏ bừng lên hai má, giọng nói điềm tĩnh và cẩn trọng của Tề Linh Tây cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chao-mung-den-the-gioi-hien-thuc/240966/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.