Cùng lúc đó, Tần Phương đang ở cữ ở trong bệnh viện trung ương.
Mẹ Tần đang ôm con trai của mình - Tần Cương, không buông tay: "Tần Cương, con không thể để cho cảnh sát dẫn mẹ đi được! Trên đầu mẹ mới bị thương, chuyện này căn bản không liên quan tới mẹ, đều là con sao chổi Nguyễn Manh Manh kia không có mẹ giáo dục hãm hại mẹ mà..."
Nhận được điện thoại của vợ, Tần Cương là người đầu tiên tới ôm mẹ, lông mày đều nhíu lại.
"Mẹ, mẹ đừng sợ... Trương Bình lên lầu tìm Tần Phương. Em gái nhỏ có bản lĩnh, nó nhất định có biện pháp."
"Ôi này, nó có biện pháp gì... đó cũng là 20 triệu... Ôi..." Mẹ Tần nói cũng muốn khóc lên rồi.
đời này bà còn chưa từng thấy 20 triệu, cảnh sát lại nói với bà, nếu như bà không bồi thường được 20 triệu này, liền muốn bắt bà đi ngồi tù.
bà lớn tuổi như vậy, sao chịu nổi cái tội kia chứ!
"Mẹ, mẹ khócnhỏ giọng một chút ! Con nói với cảnh sát bên ngoài mẹ còn đang hôn mê, bị bọn họ nghe được liền không tốt."
Lời của con, làm mẹ Tần lập tức nuốt tiếng khóc trở vào.
Ai biết, bà vừa mới ngừng khóc, cửa phòng bệnh liền bị người từ bên ngoài đẩy ra.
"Triệu, Triệu Thiên, sao con đến đây?" Nhìn thấy Nguyễn Triệu Thiên đột nhiên xuất hiện, mẹ Tần có chút mơ hồ.
Nguyễn Triệu Thiên từ trước đến giờ chỉ coi mẹ của Trần Tình Chi là mẹ vợ, đối với mẹ vợ này là bà căn bản không coi là to tát gì.
Mãi đến khi Tần Phương mang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chao-em-vo-yeu-ngot-ngao-cua-anh/1155164/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.