Cô gái trong lòng gã bấy giờ run rẩy:
-xin anh, tôi đang có thai….xin anh….thả tôi…thả tôi ra.
Nếu là bình thường, gã sẽ thương hại cô gái, nâng niu và ngàn lần xin lỗi. Nhưng bây giờ thì không, nhất là khi nghe hai từ “ có thai” gã càng kích động.
Máu ở cổ cô gái đã chảy thành một dòng, mắt Lục Y Bình lóe lên một điểm sáng khi thấy tên tội phạm lộ ra một tia kinh hãi.
Lục Y Bình nhanh chóng tiếp lời:
-Tôi biết, tôi biết anh không cố ý làm cô ta có thai.
Câu nói hiệu nghiệm ngay tức thì, con dao đã hơi lỏng ra trong vài khắc rồi lại trở về như cũ. Gã lặp bặp:
-cô biết…cô biết..
Lục Y Bình gật đầu:
-phải, tôi biết. anh là một người có đạo đức.
Gã tâm thần này kích động hơn nữa, hắn văng tục, khua khẩu súng, lại một phát nổ. Gã bắn bâng quơ,Lục Y Bình không hề giật mình, cô nói với gã bằng giọng kiên định.
-Tôi đang nghe anh nói đây.
Gã gào lên một câu:
-Tôi không cố ý, lúc đó tôi bị say. Tôi không cưỡng hiếp ai cả.
Lục Y Bình suy nghĩ mấy giây, cân nhắc lời nói:
-Cô ta muốn anh chịu trách nhiệm với cái thai sao?
Tên tội phạm lại gào lên, ánh mắt gã lộ vẻ xót xa trong chốc lát:
-Cái thai không phải của tôi,là cô ta hoang dâm rồi bắt tôi chịu trách nhiệm. Cô ta thật đáng ghê tởm.
Rồi gã lại nổi xung, bắn một cách loạn xạ lên trời,nhưng trước đó có một viên bắn thẳng,ghim vào cánh tay Lục Y Bình.
Lục Y Bình nhếch mép, nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chao-em-toi-la-bach-du-nhan/76211/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.