--
Hạ Hạ mặc chiếc váy giin ngắn bước xuống cầu thang Trước mặt cô là Khương Tuấn đang ngồi trang trọng ở một cái bàn ăn lớn.. Hạ Hạ nhanh chóng ngồi vào ghế, tay nhanh chóng chộp lấy đôi đũa bên cạnh..
Nhưng Khương Tuấn nhanh tay hơn, đẩy dĩa thức ăn về phía mình, không cho cô cơ hội động vào.
- Gắp 1 lần khai một thông tin..- Khương Tuấn lạnh lùng, vẻ mặt cứng nhắc..
Hạ Hạ suy nghĩ hồi lâu! Mẹ kiếp gần 1 ngày chưa ăn gì! Bây giờ mà bảo cô bán thân cho hắn đổi thức ăn không chừng cô cũng gật đầu lia lịa..
- Âu Hạ Hạ.., cứ gọi là Tiểu Hạ
- Ba mẹ.. *sặc* khụ khụ.. ba mẹ tôi mất rồi, tôi sống 1 mình.
-....
-..bla bla..
Hạ Hạ vừa nói, liên tục ăn.. Đến khi vắt óc suy nghĩ không còn gì nói, cô nhìn những món đồ ăn trên bàn tiếc nuối.. Cô nhìn anh bằng ánh mắt ngây thơ vô số tội, như muốn vì ăn mà hờn cả thế giớii..
- Được rồi - Anh kéo đồ ăn về phía cô, " Ăn nhiều thật "
...
- No rồi! Về đây..! Cảm ơn.. Rồi cô với lấy cái balo nhỏ của mình đi nhanh về cổng.. Bỏ lại bao nhiêu ánh mắt kinh ngạc nhìn cô! Gia đình và Thế lực Khương gia hùng mạnh, chẳng ai dám ngang nhiên như cô trước mắt Khương Tuấn hiện giờ... haiz...!!
- Tôi đưa cô về..- anh nắm lấy cổ tay cô, đẩy mạnh vào xe lamborghini..
--------/////
Sáng hôm sau..
Hạ Hạ mang trên mình chiếc ba lô hồng nhạt, uể oải lếch từng bước nặng trĩu.. Khuôn mặt còn vương vấn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chao-em-ha-ha/114804/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.