Nghiêm Kiều ăn trúng một miếng sủi cảo bên trong có hai chiếc nhẫn bạch kim một to, một nhỏ.
Ninh Thư ngồi bên cạnh vỗ tay: "Whoa, chúc mừng anh, anh đã ăn trúng cái có nhẫn, chắc chắn anh sắp kết hôn rồi."
Nghiêm Kiều nhìn Ninh Thư, tự hỏi không biết bao nhiêu lần rằng tại sao cô lại đáng yêu như vậy.
Ninh Thư đem nhẫn đến vòi nước rửa sạch, còn xịt nước hoa hương hoa Mộc (Osmanthus fragrans) lên trên, hương thơm nức mũi.
Kiểu nhẫn đơn giản, hai chiếc nhẫn trắng trơn điểm thêm hai đường vạch mảnh vòng quanh thân nhẫn, hai đường mảnh đó dần dần tiến lại gần nhau cho đến khi chúng bắt chéo lại, đan xem vào nhau.
Ninh Thư cầm chiếc nhẫn đến trước mặt Nghiêm Kiều, dẫn anh tới nơi có ánh đèn sáng nhất, chỉ vào lòng trong của nhẫn nói: "Cái này của em có khắc tên anh."
Rồi lại lấy ra chiếc còn lại, chỉ cho anh xem: "Còn cái của anh thì khắc tên em."
Cô quay đầu nhìn anh, đôi mắt sáng ngời, như chứa đựng những vì sao lấp lánh, mỉm cười hỏi anh: "Thích không?"
"Thích." Nghiêm Kiều vươn tay, nhìn chằm chằm cô không chịu rời đi, giọng nói trầm thấp: "Đeo vào giúp anh."
Ninh Thư cất nhẫn đi, đỏ mặt cúi đầu: "Bây giờ chưa được."
Cô quay đầu liếc nhìn đồng hồ treo trên tường trong phòng khách: "Còn mười hai phút nữa mới đến mười hai giờ, em muốn đeo nó cho anh khi tiếng chuông báo hiệu giao thừa đã đến vang lên."
Cô đưa chiếc nhẫn nhỏ cho Nghiêm Kiều, nghiêm túc giao nhiệm vụ cho anh: "Anh cũng phải đeo cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chao-em-co-giao-cua-toi/778281/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.