Ninh Thư chạy thẳng một mạch tới cổng trường mới dừng lại, sau đó gõ cửa phòng bảo vệ rồi bước vào.
Đinh Hạo Sơ đứng bên trong, cúi đầu dựa vào cặp sách, thấy Ninh Thư liền ngẩng đầu lên, nói nhỏ: "Cô Ninh."
Trên mặt cậu ấy có vết thương, vệt máu trên môi còn chưa lau sạch, bác bảo vệ ở bên cạnh đưa tới cho cậu ấy một tờ khăn giấy: "Rốt cuộc là ai đánh cháu, sao lại không nói?"
Đinh Hạo Sơ lau miệng, mím chặt môi, ánh mắt vừa cảnh giác vừa bướng bỉnh, bộ dạng đến chết cũng không muốn nói.
Bác bảo vệ nhìn thấy Ninh Thư: "Cô Ninh, cô xem xem nên báo lãnh đạo trường hay báo cảnh sát."
Đinh Hạo Sơ nghe thấy hai từ cảnh sát, cuối cùng cũng chịu mấp máy môi: "Đừng báo cảnh sát ạ."
Ninh Thư bước tới, nhìn vết thương trên mặt Đinh Hạo Sơ: "Đánh nhau với người ta hay bị người ta đánh?"
Đinh Hạo Sơ vẫn mím môi không lên tiếng.
Ninh Thư nhíu mày, Đinh Hạo Sơ không phải là người hay gây rối, ngày nào cũng cắm đầu vào học, đến hoạt động của lớp cũng rất ít khi tham gia, vì cảm thấy lãng phí thời gian.
Ninh Thư kéo Đinh Hạo Sơ qua một bên, nhỏ giọng nói với cậu ấy: "Em nói với cô, có phải bị ai bắt nạt không, nếu bị ai đó bắt nạt thì cô và nhà trường không thể không quan tâm."
Đinh Hạo Sơ cúi đầu không lên tiếng.
Ninh Thư: "Có phải người đánh em uy hiếp không cho em nói ra không?"
Đinh Hạo Sơ lắc đầu.
Ninh Thư không còn cách nào khác, chỉ đành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chao-em-co-giao-cua-toi/778275/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.