Ninh Thư ngồi trên khán đài, vẻ mặt sững sờ nhìn xuống đường chạy 200 mét, Nghiêm Kiều đã bỏ xa hiệu trưởng tới 150 mét.
Tạ Thành Thành kích động giơ hai tay lên hú hét: "Đù đù đù, không hổ là người đàn ông mà tôi sùng bái, đúng là ngầu chết đi được."
Trong lớp có rất nhiều nam sinh thích Nghiêm Kiều, lúc này ai nấy đều đang hò reo, nhảy múa cổ vũ.
Ninh Thư nhìn những đứa trẻ ngốc nghếch này, nếu cô nhớ không lầm thì Nghiêm Kiều mới vào làm chưa được ba tháng, còn chưa qua thời gian thử việc, sau khi trận thi đấu này kết thúc anh có thể về luôn văn phòng, đóng gói đồ đạc của mình rồi biến đi là vừa. Đương nhiên, đây chỉ là nói đùa, hiệu trưởng là một lãnh đạo tốt, không phải kiểu người hay bắt nạt người khác. Nhưng hiệu trưởng cũng là người thù dai, nhất định sẽ ghim Nghiêm Kiều trong "Sổ Nam Tào" của mình, sau này đến tám mươi phần trăm sẽ không đứng về phía anh nữa. Ninh Thư quay đầu nhìn lên sân khấu, phu nhân hiệu trưởng đang quan sát cuộc thi chạy, trên mặt lộ ra vẻ nghi hoặc, rõ ràng chồng bà gửi tin nhắn về nói rằng bà nhất định phải tới, vì muốn dành cho bà một bất ngờ nho nhỏ. Vợ hiệu trưởng nhìn trưởng đoàn thể thao và các giáo viên nam khác đang chạy phía sau hiệu trưởng, chợt hiểu bất ngờ mà hiệu trưởng dành cho bà là gì. Bà ấy liếc nhìn giải thưởng trên bục, một bông hồng đỏ bằng nhựa mạ vàng lãng mạn. Lại nhìn đến thầy giáo Thể dục mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chao-em-co-giao-cua-toi/778249/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.