Trước tiên, Ninh Thư đưa Trịnh Nam tới phòng y tế trường để xử lý vết thương, sau đó dẫn cậu tới văn phòng của chủ nhiệm Đào theo chỉ thị của ông. Chủ nhiệm Đào tức giận gõ bàn: "Em kia, em đã học lớp 12, nước đến chân rồi tại sao còn gây sự đánh nhau với người ta."
"Hay lại nói là bị đầu gấu ngoài trường đánh?"
Ninh Thư kéo Trịnh Nam đến ghế để cậu ngồi xuống, nhìn vết thương trên mặt cậu, nhẹ giọng hỏi: "Nói thật với chủ nhiệm Đào đi, thầy cô sẽ giúp em."
Trịnh Nam rũ mắt xuống: "Em không đánh nhau với người ta, là em bị đánh."
"Có phải cái người hay lượn lờ ngoài cổng trường mình nói là đi thu phí bảo vệ không?" Chủ nhiệm Đào tức giận lôi điện thoại ra, nghiến răng nghiến lợi nói: "Dám bắt nạt học sinh của trường chúng ta, báo cảnh sát, nhất định phải báo cảnh sát."
Trịnh Nam ngẩng đầu sờ vết bầm tím trên mặt, giọng điệu bình tĩnh: "Không phải bọn họ ạ."
Chủ nhiệm Đào đặt điện thoại xuống, cau mày hỏi: "Ý em là gì?"
Trịnh Nam kể lại đầu đuôi câu chuyện cậu bị đánh: "Sau khi tan học buổi chiều, em ra ngoài ăn cơm, vừa đi vào ngõ thì bị ai đó chụp bao tải vào đầu đánh."
Ninh Thư hỏi: "Đối phương có bao nhiêu người, có thấy rõ mặt không?"
Trịnh Nam lắc đầu: "Em không thấy mặt, chỉ thấy trong đó có một người mặc đồng phục trường mình, dáng người cao hơn em."
Trong trường cấp ba số 1 có rất nhiều học sinh cao hơn Trịnh Nam, rất khó để truy ra đó là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chao-em-co-giao-cua-toi/778245/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.