Sung-ho xuống máy bay và đi thẳng đến nhà Hana,anh thận trọng mở cửa căn hộ của Hana, những mùi hương quen thuộc từ trong nhà chào đón anh. Anh bước từng bước hướng về phía phòng cô, từng bước nhẹ nhàng để không làm cô giật mình thức giấc.
Khi Sung-ho bước vào phòng ngủ,mùi hương kẹo ngọt quen thuộc khiến anh trở nên phấn khích và ấm áp trong lòng, ánh đèn vàng nhạt trải khắp căn phòng. Hana đang say giấc, gương mặt bình yên như thiên thần.Anh chậm rãi tiến lại gần, đôi mắt không rời khỏi gương mặt ấy. Bỗng Hana mở mắt, mơ màng nhìn lên và nhìn thấy Sung-ho ngồi bên cạnh. Cô hơi nhíu mày, không chắc liệu mình đang mơ hay đây là thực.
“Sung-ho?” Hana thì thầm, giọng vẫn còn ngái ngủ.
Hana nhẹ nhàng kéo Sung-ho nằm xuống và ôm chặt lấy anh,một nụ cười tươi nở trên môi cô. Cô nhắm mắt,miệng thì thầm.
“Anh về thật sao? Anh không phải là một giấc mơ chứ?”
“Không, anh về thật mà. Anh đã nhớ em quá, Hana à.” Sung-ho nhẹ nhàng ôm lấy Hana, hôn lên trán cô.
Sung-ho siết chặt Hana trong vòng tay, hơi thở của anh và cô như muốn hòa quyện vào nhau. Bấy lâu nay, chỉ có nhớ nhung và khao khát gặp lại người con gái này.Hai con tim rung động, hạnh phúc tràn ngập, mọi ưu tư, mệt mỏ đều tan biến trong khoảnh khắc ấy. Chỉ có tình yêu vĩnh cửu.
Trong giây lát, cô choàng tỉnh giấc ngồi bật dậy mở to mắt như không thể tin vào mắt mình - Sung-ho, người đang ở cách xa hàng ngàn dặm, đang ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chao-em-co-gai-viet-nam/3552233/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.