Mọi người.....
một đám chết lặng.
Sau đó dường như nghĩ đến những gì Đoạn Kế Hâm từng nói đến trong box chat, mọi người nhịn không được quay đầu nhìn về hướng của Đoạn Kế Hâm.
Đoạn Kế Hâm cảm thấy có lỗi, không khỏi cúi đầu xuống thấp, cố gắng hạ thấp cảm giác tồn tại của chính mình.
Ai biết rằng chỉ như vậy liền chứng thực danh phận nhà tiên tri của hắn đâu, hơn nữa ngay trong đêm liền giết một con sói? (*)
(*) cái này tác giả nói về trò ma sói.
Ai da, thời buổi này nhà tiên tri cũng không phải là dễ làm đầu.
Chỉ là nhìn vào phản ứng của mọi người, Vương Văn Nhạn càng tức giận hơn, cô dùng sức đập mạnh vào bàn: "Các người đây là cho tôi xem cái gì vậy! Cả một lớp không ai thuộc bài, hiện tại tôi giao nhiệm vụ cũng không chịu khó lắng nghe cho tốt! Cái lớp này toàn là một đám học sinh hư hỏng cả thôi!"
Mọi người trong lớp cúi đầu im lặng, không dám nhìn xung quanh.
Thỉnh thoảng sẽ có vài bạn học nhìn nhau, nhưng cũng đều rơi vào trạng thái giận mà không dám nói.
Có cách nào nữa đâu, ai bảo nữ ma đầu là giáo viên còn bọn họ là học sinh chứ?
Vương Văn Nhạn nổi giận với bọn họ, ngoại trừ việc im lặng tiếp nhận hình phạt thì còn có thể nói gì nữa?
.....
Một thanh âm chậm rãi, có thể nói là không đồng điệu với bầu không khí trong lớp lúc này vang lên.
"Thưa cô, người làm như vậy, có phải hay không có chút không hợp lý?"
Vương Văn Nhạn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chao-em-bao-boi/532756/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.