Lục Trạch để lại một câu đầy ẩn ấy "Tôi sẽ cố gắng", sau đó thản nhiên cầm chai nước khoáng uống cạn, xoay người bước vào sân.
- -- Không quan tâm đến ánh mắt của người khác
Nói đúng ra, Lục Trạch có thể đã sớm quen với cảm giác bản thân là tiêu điểm, cho nên hiện tại dù có bị mọi người trong sân bóng rổ nhìn chằm chằm thì hắn vẫn như cũ thản thiên, bộ dáng đầy tiêu sái.
.....
Nhưng Giang Niên thì khác.
Cô sợ nhất cảm giác bị mọi người nhìn chằm chằm vào mình.
Vừa rồi khi cùng Lục Trạch nói chuyện, đầu óc cứ mờ mịt mơ hồ không cảm thấy cái gì.
Nhưng khi Lục Trạch vừa xoay người đi, cảm giác mơ hồ kia hoàn toàn biến mất, chậm rãi khôi phục lại như bình thường.
.....
Mẹ nó.
Giang Niên gượng ép bản thân bỏ qua những ánh mắt tò mò bàn tán của mọi người xung quanh, thậm chí còn có ánh mắt hâm mộ cùng ghen tị của một vài nữ sinh, cô vờ như không quan tâm đến những ánh mắt này, yên lặng nhìn vào sân.
"Bạn học Giang Niên, đây là những gì cậu nói với mình sao, đến cổ vũ cho nam sinh trong lớp?", Triệu Tâm Di hoài nghi nhìn Giang Niên.
Giang Niên gật đầu kịch kiệt, nói năng vô cùng khí phách: "Đúng vậy!"
"Ồ", Triệu Tâm Di bắt đầu trêu ghẹo, " Sao trước kia mình không phát hiện ra cậu cùng Lục Trạch có quan hệ tốt vậy nhỉ?"
Giang Niên tiếp tục thôi miên chính mình: "Đó là bởi vì quan hệ của mình và Lục Trạch cũng không quá thân thiết gì mà,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chao-em-bao-boi/532754/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.