Giang Niên thoáng thất thần đã bị Hạ Gia Dương bên cạnh bắt gặp. 
"Cậu nhìn cái gì mà chăm chú ghê thế? Hạ Gia Dương ôm số bài tập còn lại, trước khi xuống bục giảng liếc nhìn Giang Niên một cái liền thấy Giang Niên đang nhìn chằm chằm vào bóng lưng Lục Trạch, nhìn đến nghiêm túc. 
Giang Niên đột ngột định thần trở lại, sau đó liên tục lắc đầu: "Không có gì, không có gì". 
Hạ Gia Dương cười cười, mang theo chút ý trêu ghẹo: "Không phải Lục Trạch của chúng ta rất đẹp trai hay sao?" 
..... Lục Trạch quay đầu lại, nhướng mày nhìn nhìn Hạ Gia Dương. 
"Sao cậu lại nói nhiều như vậy?" Thanh âm thiếu niên có chút không kiên nhẫn. 
Hạ Gia Dương bĩu môi. 
Được được được, lúc cần thì "Gia Dương, lại đây hỗ trợ phát bài tập"; lúc không cần lại "Sao cậu nói nhiều thế?" 
Lục đại thiếu gia chính là điển hình của dùng xong liền vứt bỏ. 
Giang Niên cắn cắn môi dưới, sau đó vẫn là thấp thỏm trong lòng về chỗ ngồi. 
...... 
Liền lấy Đoạn Kế Hâm thở ngắn than dài. 
Cô có chút ngạc nhiên. 
Đoạn Kế Hâm cũng sẽ có lúc than thở sao? 
Xem ra đã gặp rắc rối lớn rồi. 
"Cậu gặp rắc rối gì rồi?" 
Đoạn Kế Hâm sửng sốt. 
"Sao cậu lại biết tôi đang gặp rắc rối?" 
..... Là vì bản thân tôi có thể nhìn ra. 
Đoạn Kế Hâm sờ sờ gáy: "Giang Niên, tôi muốn hỏi cậu, cậu làm đề nghe tiếng anh tốt lắm phải không?" 
Giang Niên nghĩ nghĩ một chút, sau đó gật đầu: "Đúng vậy, tôi cảm thấy câu hỏi đề nghe rất hay. Đương nhiên, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chao-em-bao-boi/532749/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.