Edit: SCR0811
Ra khỏi đồn cảnh sát, Dung Phỉ liền vắt óc nghĩ cách đòi tiền bồi thường từ chỗ nhà họ Trương.
Nhà họ Trương đã quá nổi danh, nghe đồn quan hệ với sở trưởng đồn cảnh sát cũng không tệ, dám chắc họ sẽ làm mọi cách để không phải nhả mớ tiền này ra. Mấy vụ tranh cãi vặt vãnh kiểu này, dù không thiên vị thì đồn cảnh sát cũng chỉ cố gắng hòa giải, nhà họ Trương nhất quyết không trả, cảnh sát cũng đâu thể dùng vũ lực để ép họ. Lên tòa tuy đảm bảo ăn chắc nhưng vì chút tiền ấy thì không đáng, bởi vậy, chuyện đòi tiền thuốc men chỉ có thể dựa vào chính bọn cô.
Phải làm sao thì nhà họ Trương mới vừa mất tiền vừa phải chịu một bài học đây?
“Chỉ là bắt nhà đó phải trả tiền thôi mà, có chồng em ở đây, việc gì em phải vắt óc chau mày như thế?” Thấy suốt đường đi Dung Phỉ cứ chau mày suy tư mà lơ đẹp mình, Thẩm Khiêm thoáng chút khó chịu.
“Em muốn tự mình giải quyết chuyện này.” Dung Phỉ lắc đầu, vẫn đăm chiêu như cũ.
“Hai chúng ta là vợ chồng, chuyện của em chẳng lẽ không phải chuyện của chồng em?” Thẩm Khiêm nhướn mi.
“Anh không hiểu đâu.” Dung Phỉ trừng mắt: “Có nhiều chuyện không quan trọng kết quả mà là quá trình.”
“Em cứ nói thẳng là em muốn giở trò chơi xấu đi.” Thẩm Khiêm không muốn khịa cô, nhưng nói thật, cô nhóc này từ nhỏ đã thế, trông thì nhã nhặn hiền lành nhưng lại quậy phá không kém gì mấy đứa con trai, từ leo núi, trèo cây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chao-chang-quy-dep-trai-ben-canh/423902/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.