Edit: SCR0811
Bị Dung Phỉ hỏi mỉa, Tăng đạo sĩ mới nghiêm mặt, ngoắc tay với hai người, xoay người đi vào bên trong.
Tuy Dung Phỉ không hiểu ý nghĩa của hành động này nhưng vẫn kéo Lý Thấm vào theo.
Tăng đạo sĩ dẫn mọi người vào căn phòng phía sau cửa tiệm, từ cách bày trí có vẻ là phòng ngủ của ông. Diện tích phòng không lớn, bề ngang chỉ cỡ con hẻm nhỏ, ngoài một chiếc giường đơn 1m2 thì chỉ còn đủ chỗ đặt chân, quần áo luộm thuộm vắt đầy hai bên thành giường.
Dù không gian hẹp, trước giường vẫn có treo tấm mành ra khuôn ra dạng.
“Bác Tăng, rốt cuộc có chuyện gì mà phải vào đến tận đây để nói?” Dung Phỉ và Lý Thấm đứng ở cửa không vào, tuy là trưởng bối nhưng dù sao cũng là đàn ông, tùy tiện vào phòng ngủ của người khác rất kỳ.
“Vào đi, đứng ở cửa làm gì?” Tăng đạo sĩ nói xong liền xoay người kéo tấm mành lên, trên giường lúc này là Vạn Cường với hàng tá bùa chú dán đầy người.
“Bác Tăng, cậu ấy…” Nhìn thấy Vạn Cường, hai mắt Dung Phỉ trừng lớn: “Không lẽ cậu ta lại xảy ra chuyện gì?”
Tăng đạo sĩ thở dài, giơ tay vỗ vào hai má Vạn Cường: “Cường, đừng ngủ nữa, dậy dậy.”
Á…
Dung Phỉ trừng mắt, đang ngủ? Còn tưởng là… có cần phải giả thần giả quỷ hù dọa người khác như vậy không?!
Vạn Cường mở mắt ngồi dậy. Lúc này Tăng đạo sĩ mới xoay người, nhìn sang phía Dung Phỉ: “Nhóc Phỉ, bác Tăng muốn hỏi là hai ngày nay không thấy Thẩm Khiêm đi theo cháu, cháu có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chao-chang-quy-dep-trai-ben-canh/423899/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.