Trong gương là cặp chân dài bị đứt lìa ngang eo, máu chảy đầm đìa. Đoạn ruột giắt ngang còn đang đập thình thịch, máu tươi tuôn ra ồ ạt, bắn đầy lên mặt kính.
Lúc Dung Phỉ ngã xuống, người cô xuyên thẳng qua cặp chân. Cô chống tay xuống đất, cả người run lên bần bật, lòng la hét muốn chạy nhưng chân không thể nhúc nhích, toàn thân cứng đờ, trơ ra như tượng.
Đôi mắt mở to của cô trong gương đang chảy ra huyết lệ, Dung Phỉ vội đưa tay ôm mắt. Dù cảnh tượng kinh sợ kia chỉ là hình ảnh trong gương, nhưng cô vẫn có cảm giác đầu bị mình bắn nát, máu thấm ướt lông mi, cảm giác rợn cả tóc gáy.
Một tiếng ‘bang’ lớn vang lên, Dung Phỉ giật bắn mình, ngước mắt nhìn lên liền thấy Tăng đạo sĩ tay chắp sau lưng, đang đứng sừng sững trước mặt mình.
“Bác, bác Tăng…” Môi Dung Phỉ mấp máy cả nửa ngày mới phát được ra tiếng.
“Cháu xem cháu kìa.” Tăng đạo sĩ mở miệng chê trách, nhưng vẫn đưa tay kéo Dung Phỉ lên: “Mau đứng lên, ngồi bệt dưới đất như thế mất mặt quá đi.”
“Để cháu đi lấy thuốc lá cho bác.” Dung Phỉ phủi mông, kéo ngăn bàn lấy thuốc lá, mắt cố né đi, không dám liếc nhìn tấm gương lấy một cái.
Câu nói của Dung Phỉ khiến Tăng đạo sĩ cười híp mắt.
Dung Phỉ không lấy loại Vân Yên* chuẩn bị sẵn cho khách mà lấy loại Ngọc Khê** ba Dung hay hút để lấy lòng Tăng đạo sĩ: “Bác Tăng, có cách nào giải quyết dứt một lần luôn không, cứ tiếp tục như thế cháu sẽ điên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chao-chang-quy-dep-trai-ben-canh/423863/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.