Ra khỏi cửa hàng mai táng, Dung Phỉ đi thẳng tới nhà dì Hai.
Hôm nay Đới Lâm ra trực, nhưng vẫn phải làm việc vào giờ hành chính. Dung Phỉ không muốn tới bệnh viện, cũng không có số di động của chị ấy, đành tới nhà dì Hai.
Cửa tiệm nhà dì Hai đang mở nhưng không có một ai, Dung Phỉ nghi ngờ xoay người, dì Hai đang xách giỏ thức ăn, đi ra từ ngõ nhỏ đối diện.
“Dì Hai đi chợ hả, cháu đang tự hỏi sao không thấy ai trong tiệm.” Dung Phỉ vui vẻ hô kêu một tiếng.
“Phỉ Phỉ hả?” Dì Hai thấy Dung Phỉ, cũng cười, dáng người tròn trịa nhưng bước chân rất nhanh, vài bước đã tới trước cửa: “Xuất viện lúc nào thế? Ôi, lúc nghe tin bác với mẹ cháu đều hồn vía lên mây, may mà cháu không sao, haizz, cháu mới xuất viện hả, tới đây ngồi đi.” Bà không vội xách giỏ đồ xuống bếp mà đặt đại sang bên, ngồi xuống ghế đón tiếp Dung Phỉ.
“Không cần đâu.” Dung Phỉ khoát tay: “Dì Hai, cháu tới đây để hỏi dì có số di động của chị dâu họ không?”
Dì Hai ngẩn người: “Cháu tìm Đới Lâm làm gì?”
“Không có gì.” Dung Phỉ cười có lệ: “Cháu muốn nhờ chị ấy tư vấn vài chuyện thôi.”
“Con nhóc này.” Dì Hai tức giận trừng mắt với Dung Phỉ: “Sao lúc ở bệnh viện cháu không hỏi?”
“Lúc ấy chưa nghĩ ra.” Dung Phỉ đau đầu: “Dì Hai, dì có số của chị dâu họ không?”
“Có có” Dì Hai lấy di động trong túi tiền ra, đưa cho Dung Phỉ: “Trong danh bạ đó, cháu tự tìm đi.”
Di động của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chao-chang-quy-dep-trai-ben-canh/423861/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.