Dung Phỉ vừa bước ra đã giật mình bởi khuôn mặt xám trắng như người chết của thím Thường, chỉ mới có vài ngày sao tướng mạo của người này thay đổi nhanh vậy.
“Sắc mặt của thím Thường kém quá, bị bệnh sao?” Dung Phỉ đánh giá sơ qua thím Thường rồi ngồi xuống cạnh mẹ Dung, thuận miệng hỏi. Tuy chuyện đưa sính lễ lần trước khiến hai bên tan rã trong không vui, nhưng nói một cách thẳng thắn thì thím Thường cũng chỉ bị con quỷ kia nhờ vả thôi, không nhất thiết phải cạch mặt nhau luôn.
“Không hẳn vậy.” Thím Thường cười khổ, hất cằm chỉ về phía tám cái thùng to màu đỏ đang được đặt ngay ngắn trong phòng khách: “Còn không phải tại sính lễ mấy hôm trước đưa tới không đủ lễ nghĩa nên gặp phải báo ứng sao?”
Nói đến chuyện này, thím Thường lại thấy oan ức. Bà làm Tiên cô hơn nửa đời người, gặp đủ chuyện bất ngờ, kỳ quái, chỉ có đi cầu hôn dùm quỷ là chưa gặp bao giờ, mấy thứ liên quan trong đó bà cũng không hiểu, cứ tưởng chỉ cần ôm hết đống đồ của con quỷ kia đi cầu hôn là được, ai ngờ lại bị trừng phạt vì làm việc không thỏa đáng. Chỉ vài ngày ngắn ngủi bà ta đã đổ bệnh, dạo một vòng qua quỷ môn quan, bệnh vừa khá lên một chút đã tự móc hầu bao, đặt mua lại sính lễ theo phong tục xa xưa của đối phương.
Tức nhất chính là, mình lại thành người câm ăn hoàng liên, có khổ không nói nên lời. Công việc của một Tiên cô là giao tiếp với quỷ, vậy mà mình lại bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chao-chang-quy-dep-trai-ben-canh/273915/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.