Mới sáng sớm, Dung Phỉ đã bị tiếng đập cửa rầm rầm đánh thức.
Mưa gió thế này, quấn chăn ngủ là đã nhất, Dung Phỉ dù đã tỉnh vẫn nằm im không nhúc nhích.
“Chị, chị, chị dậy chưa?” Người đập cửa không ai khác chính là em gái Dung Nguyệt từ nhỏ tính tình đã hấp tấp của cô, đập cửa nửa ngày vẫn chưa thấy động tĩnh gì, nó bực bội chuyển sang dùng chân: “Chị, mau dậy đi, có chuyện lớn rồi!”
Nghe thấy có chuyện lớn, Dung Phỉ cũng giật mình, tung chăn ngồi dậy, cào cào mái tóc ổ quạ của mình rồi mới xuống giường, mang dép ra mở cửa.
“Chuyện gì mà hoảng sợ dữ vậy?”
Dung Phỉ vừa dứt lời, Dung Nguyệt đã lách người chen vào phòng, túm lấy tay cô, hỏi: “Chị, em nghe ba nói tối qua ba tìm được chị ở Áp Nhi Đãng?”
Dung Phỉ trừng mắt nhìn, lát sau mới hiểu được tối qua cô bị lạc ở Áp Nhi Đãng, một con phố trong chợ, cô hỏi: “Rồi sao?”
“Tối qua có vụ giết người ở con phố đó. Cảnh sát đã đến rồi, cả con phố đều bị phong tỏa, chậc chậc, nghe nói người chết là một cô gái mới mười tám tuổi, bị người ta chặt đầu!” Giọng nói của Dung Nguyệt rất kích động, túm Dung Phỉ vào trong: “Chị mau thay quần áo đi, chúng ta đi xem sẽ biết, ôi, ba vừa nghĩ tới chuyện đó đã thấy sợ, ba nói may mà chị không sao!”
“Giết người?!” Dung Phỉ nghe mà hoảng hốt, trấn nhỏ này tuy không đến mức toàn những người hiền lành chất phác, nhưng cũng tính là an phận. Dù cũng có không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chao-chang-quy-dep-trai-ben-canh/273901/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.