Sư phụ đã trở lại.
Tay phải Mạc Trăn che dạ dày, cong cong khóe miệng chua xót. Anh rất hoài nghi người này đã tính tốt thời gian, đặc biệt chọn lúc này để trở về.
Có điều như vậy cũng tốt, anh đỡ phải thấy khó chịu với A Diêu.
Vừa mới nghĩ tới A Diêu, giọng của cô đã truyền tới bên tai, "Trăn Trăn, anh sao vậy?! Mặt tái nhợt rồi kìa!"
Giọng nói bất chợt vang lên làm Mạc Trăn sợ hết hồn, anh giật đùng đùng bật dậy khỏi ghế như lò xo, cực nhanh che máy tính rồi giật phắt nguồn điện.
A Diêu: "..."
Không phải vừa nãy anh đang lướt mạng Tiểu Hoàng chứ? Tính cảnh giác cao độ này chỉ xuất hiện khi cô đang lén Mạc Trăn lên diễn đàn.
Mạnh mẽ đóng máy tính thật kĩ, Mạc Trăn nhếch môi lại nằm xuống ghế sofa. Vừa rồi do khẩn trương, dường như dạ dày lại càng đau.
Cũng không biết A Diêu có nhìn thấy không.
Nghĩ tới đây, Mạc Trăn không khỏi cười tự giễu. Hành động vừa rồi hoàn toàn là phản ứng xuất phát từ bản năng, theo bản năng, anh cũng không muốn A Diêu biết mình là ai.
Nhưng như vậy thì sao? Ban đầu là chính anh mời sư phụ về giúp A Diêu tìm lại thân phận, sớm muộn gì cô cũng phải đi.
Chẳng qua hiện tại cái "sớm muộn" này làm anh bất ngờ không kịp đề phòng mà thôi.
"Trăn Trăn, anh lại đau dạ dày phải không?" A Diêu bay giữa không trung, cúi người nhìn Mạc Trăn.
Trán Mạc Trăn vì đau đớn dữ dội đã rịn ra một lớp mồ hôi lạnh, nhưng anh vẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chao-buoi-sang-u-linh-tieu-thu/1824872/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.