Editor: Tiểu Anhh
Trên ghế dài ngoài hành lang bệnh viện trung tâm thành phố A, có hai người đang ngồi song song. Hướng Vân Trạch bóp hộp sữa rỗng, thuận tay ném vào thùng rác bên cạnh, "Trần tiểu thư, phiền em lần sau làm rõ tình huống đã mới gọi cho tôi có được không? Suýt chút nữa tôi bị em hù chết rồi đó."
Mặt Trần Thanh Dương đen thui, "Tôi là một sinh viên khoa văn!" Tăng thêm giọng điệu và nâng cao âm lượng, đều đang nhấn mạnh "đây không phải lỗi của tôi".
Hướng Vân Trạch xoay đầu nhìn cô một cái, ánh mắt kia nếu dùng theo cách nói văn vẻ của Trần Thanh Dương, thì chính là hài hước. "Sinh viên khoa văn còn học đòi người ta viết tiểu thuyết trinh thám?"
Trần Thanh Dương dùng một phần ba giây để giận Hướng Vân Trạch khinh bỉ mình, mà hai phần ba giây tức giận còn dư lại biến thành kinh ngạc, "Mẹ kiếp, anh đọc tiểu thuyết của tôi?!"
"Tôi rất hy vọng mình chưa đọc qua." Hướng Vân Trạch quay đầu lại, như đang nhớ tới chuyện nào đó bi thương, "Mấy cái định lý vật lý trong tiểu thuyết của em thật làm cho người ta không cách nào nhìn thẳng."
Trần Thanh Dương: "..."
Với một người thi vật lý chưa bao giờ đạt điểm tiêu chuẩn, lại dám viết tiểu thuyết trinh thám liên quan tới vật lý, cô cảm thấy cái tinh thần dũng cảm tìm tòi này rất đáng được khen ngợi và khích lệ!
"Đó là yêu cầu của cốt truyện, là sáng tác văn học! Văn học! Anh hiểu chứ!" Liên tục ba dấu chấm than, biểu hiện tâm tình thuyết phục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chao-buoi-sang-u-linh-tieu-thu/1824862/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.