Editor: Bồ CôngAnh
Beta: hoa hồng
Và tuyên bố chính mình rất mệt mỏi với một đêm đại chiến cầm thú, tiểu thư lưu manh vẫn hy sinh lừng lẫy như trước. Nhưng may mắn, lần này ngay buổi chiều hôm sau Triệu Thần Thành đã bước xuống giường được, cô cảm thấy đây có thể coi là một tiến bộ cực lớn, vô cùng phấn chấn lòng người.
Tổng giám đốc Tưởng đã phải dậy đi làm kiếm sống từ sớm, mà đến hai giờ chiều Triệu Thần Thành mới hai tay chống eo nhỏ vịn tường đi ra chỉ thấy bà ngoại Lưu đang ngồi trên ghế sa lon đan áo len.
“Bà ngoại Lưu, chào buổi sáng.” Triệu Thần Thành ngáp một cái: “Đừng đan áo len nữa, tôi muốn ăn cơm.”
Bà ngoại Lưu tháo kính lão xuống, ngước mắt nhìn Triệu Thần Thành đỡ eo, ý vị sâu xa cười một tiếng, nói: “Rất mệt nhỉ? Không sao, làm nhiều thêm vài lần là quen thôi, bà ngoại tôi đây cũng là người từng trải mà.”
Triệu Thần Thành mới vừa lấy nước uống trên khay trà, nghe vậy thì phun hết nước ra ngoài, phun hết lên khay trà.
“Ơ kìa, sao em gái Triệu nói phun là phun vậy, cũng không nói trước cho tôi biết.” Lúc này bà ngoại Lưu mới buông áo len trong tay ra cầm khăn tới định lau, vừa nói vừa dùng khăn lau đưa về phía mặt Triệu Thần Thành.
Triệu Thần Thành né về phía sau: “Đừng nháo nữa, tôi muốn ăn cơm.”
Bà ngoại Lưu rút khăn lau lại, cười ha ha nói: “Biết rồi biết rồi, tôi sẽ đi lấy cho cô.” Bà di chuyển
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chao-buoi-sang-trieu-than-thanh/2545737/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.