Lời Triệu Thần thànhvừa nói ra, thân thể của người tài xế họ Hổ chấn động, đạp mạnh chân ga, một luồng ánh sáng xuất hiện, tông vào đuôi xe. . . . . .
Khônghề có sự đề phòng, cơ thể Triệu Thần Thành bổ nhào về phía trước theoquán tính, nhưng khi ót chuẩn bị đụng vào lưng của thành ghế phía trướcthì được một đôi tay dùng lực kéo trở về. Lưng dựa vào thành ghế, TriệuThần Thành sửng sốt hồi lâu, khi tài xế xuống xe kiểm tra tình huống, cô mới hắng giọng, mở miệng:
“Tổng giám đốc Tưởng, anh chỉ cần theo tôi, dường như. . . . . . kiềm chế không nên ở nơi này . . . . . .”
Tưởng Lạc Sanh khẽ cau mày, tầm mắt vốn đang nhìn cảnh bên ngoài xe quay lại, đáp: “Có không? Đều rất cảm xúc.”
Hít sâu, lại hít một hơi thật sâu, Triệu Thần Thành khắc chế kích động muốn lật bàn của mình. . . . . . Anh mới là Thái Bình công chúa, cả nhà anhmới là Thái Bình công chúa! Mặc dù cô không có đường băng trên núi, tốtxấu gì cũng có hai đồi núi nhỏ?!
Triệu Thần Thành không muốn tiếp tục tự gây khó dễ cho mình trong vấn đề này, lập tức chuyển đề tài “Xenày vẫn có thể chạy sao?”
“Có thể, nhưng phải tốn nhiều thời gian xử lý.”
Lúc này, tài xế đi tới trước cửa xe, Tưởng Lạc Sanh hạ cửa xe xuống, đốiphương nói: “Thật xin lỗi, Tưởng tiên sinh. Giải quyết riêng, hay là chờ cảnh sát tới đây?”
Tưởng Lạc Sanh ghé mắt, nhìn về phía Triệu Thần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chao-buoi-sang-trieu-than-thanh/2545706/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.