Chương trước
Chương sau
Edit: Phi Phi

Beta: Quỳnh

Hạ Tinh Không không cam lòng, tiếp tục nói: “Mẹ thật sự muốn cả đời quét WC cam tâm tình nguyện, không một chút oán hận?”

Không nhắc tới chuyện này còn tốt, vừa nhắc tới trong lòng Lý Linh Nhất liền phát hỏa. Đời này, thật đúng là chưa bao giờ chịu khuất nhục như vậy. Đường đường là thị trưởng phu nhân, thế nhưng lại bị phái đi quét WC!

“Được, mẹ nghe con. Chúng ta lập tức đem nó phơi bày ra ánh sáng! Để cho mọi người đều biết, nữ chính này căn bản là không phải Tống tiểu thư, mà là Hạ Thiên Tinh chen chân! Cũng là báo thù vì dám đoạt Hứa Nham của con!” Lý Linh Nhất gật đầu.

Hạ Tinh Không lập tức mở máy tính, nóng lòng muốn thử. Đã sớm muốn đem oán hận trong đáy lòng phát tiết ra ngoài!

“Hai người đang làm gì?!”

Cô ta vừa mới viết một đoạn, còn chưa có ấn phím gửi đi, một thanh âm nặng nề đột nhiên từ phía sau vang lên. Hai người cả kinh, theo bản năng quay đầu lại, lúc này mới phát hiện không biết từ khi nào Hạ Quốc Bằng đã đứng ở phía sau bọn họ.

Tầm mắt ông tìm kiếm, từ trên mặt băn khoăn của hai người lướt qua. Rồi sau đó, nặng nề hướng ánh nhìn về màn hình máy tính. Hạ Tinh Không trong lòng thất kinh, thân mình hơi hơi di động, muốn che lại màn hình.

Nhưng mà, thời gian đã muộn.

“Tránh ra!”

“Ba, không có gì hết, đừng xem.” Hạ Tinh Không không che lại máy tính, ngược lại đem máy tính gấp rút gập lại. Lý Linh Nhất cười đứng dậy, vòng tay ôm lấy cánh tay của chồng mình, “Quốc Bằng, bây giờ thời gian cũng không còn sớm, chúng ta sớm chút đi ngủ đi. Tinh Không hiện tại còn phải tìm việc làm, ngày mai có thể sẽ phỏng vấn, chúng ta đừng quấy rầy nó.”

Hạ Quốc Bằng căn bản không để ý đến, đẩy tay bà ta ra, duỗi tay đem máy tính của Hạ Tinh Không gấp gáp mở ra. Lần này, tránh cũng không thể tránh, mỗi một chữ Hạ Tinh Không vừa mới biên soạn đều đập vào đáy mắt ông.

Vốn dĩ chân mày của Hạ Quốc Bằng đã lãnh trầm, liền nhảy lên thình thịch. Không khí lập tức trở nên có chút ngưng đọng lạnh xuống đến khó thở. Lý Linh Nhất cùng Hạ Tinh Không nhìn nhau liếc mắt một cái đứng ở một bên, hai người nhiều ít có chút lo sợ không yên.

“Viết mấy thứ này làm cái gì?” Hạ Quốc Bằng rốt cuộc mở miệng, trong giọng nói rõ ràng có áp lực lửa giận.

“……” Hai người đều cắn môi, không nói ra tiếng.

“Tôi hỏi lại một lần, hai người rốt cuộc muốn làm gì?!” Ánh mắt ông lạnh lùng xẹt qua trên mặt Hạ Tinh Không, cô ta lập tức cắn môi, không dám lên tiếng, hướng ánh mắt cầu xin giúp đỡ nhìn về phía mẹ mình.

Lý Linh Nhất tăng thêm can đảm, “Chúng tôi…… Chúng tôi chính là tức giận quá. Tinh Không không thể hiểu được vì sao bị đuổi việc, tôi cũng bị tống cổ đi quét WC. Quốc Bằng, chúng ta một người là con gái ông, một người là vợ ông, chẳng lẽ ông thật sự chịu đựng được sao? Chúng tôi đem Hạ Thiên Tinh phơi bày ra ánh sáng, hai người bọn họ cũng chưa từng cưới nhau!”

“Ngu không ai bằng!” Hạ Quốc Bằng tức giận đến không nhẹ, một cái tát hung hăng chụp ở trên bàn, “Phanh ——” một tiếng thật lớn, ban đêm nghe thấy đặc biệt làm cho người ta sợ hãi. “Các người ngại cái nhà này còn chưa đủ loạn có phải hay không?”

“Ông che chở cho Hạ Thiên Tinh, trước kia ông không phải là như vậy!”

“Bà thì biết cái gì! Bà lại gây chuyện cho tôi, cuộc sống này cũng đừng nghĩ tới!” Cơn giận của Hạ Quốc Bằng không thể át xuống, “Chỉ bằng hai người các người cũng dám đối đầu với tổng thống, bỏ đá xuống giếng, cũng không nhìn xem các người có năng lực này hay không! Lần trước cùng bà gây chuyện, hai người Ngô, Dương, bà biết hiện tại là kết cục gì sao?!”

“… Kết cục?”

“Cách chức chịu tra xét, cuối cùng sớm hay muộn đều là ngồi ở trong tù, ngay cả vợ của hai người bọn họ ngày thường làm xằng làm bậy cũng chạy không được! Bà hôm nay muốn dám ở trên mạng phát ra mấy thứ này, Tổng Thống tiên sinh nếu muốn tìm tội danh trị chúng ta, có bà dễ chịu! Đừng tưởng rằng còn sẽ đơn giản là quét dọn WC như vậy!”

Lý Linh Nhất xác thật là bị kinh hãi. Nếu chỉ vì khẩu khí này của mình mà hại chồng bà bị liên lụy cách chức, tổn thất kia thật lớn. Ngay cả thị trưởng phu nhân cũng không đảm đương nổi, đời này của bà tồn tại còn có ý nghĩa gì?

Chờ Hạ Quốc Bằng vừa đi, Lý Linh Nhất lập tức đem máy tính mở ra, đem xóa toàn bộ những gì Hạ Tinh Không vừa viết. Tựa hồ lại sợ Hạ Tinh Không tự làm xằng làm bậy, ngay cả dây mạng cũng rút ra.

“Mẹ! Mẹ làm gì vậy?”

“Còn làm gì! Đừng để mẹ phải khổ sở! Ba con nói có đạo lý, chúng ta chỉ là bình dân đấu cùng tổng thống không phải là tìm chết sao?”

“Nhưng cũng đừng đem dây mạng rút ra như vậy, con còn muốn xem tin tức!”

Đợi Lý Linh Nhất rời đi, Hạ Tinh Không lại đem dây mạng kết nối lại. Mở máy tính ra, nghĩ nghĩ, cuối cùng cũng không viết lại lần nữa. Số mạng Hạ Thiên Tinh thật tốt, tìm Tổng Thống tiên sinh làm chỗ dựa!

…………………………

Hạ Thiên Tinh đem điện thoại lấy ra tới vừa thấy, vốn dĩ nên có bao nhiêu chờ mong, lúc này nhìn trên màn hình lập loè hai chữ, liền có bấy nhiêu thất vọng. Trì Vị Ương nhìn ra được sắc mặt của cô, cũng nhìn mắt cô trên màn hình. Không phải Tổng Thống tiên sinh, mà là biểu hiện hai chữ “Trạch Nam”.

“Nhận đi.” Trì Vị Ương huých một cái vào bả vai cô.

Hạ Thiên Tinh lúc này mới hoàn hồn, đem điện thoại dán đến bên tai. Dư Trạch Nam thanh âm từ bên kia truyền đến, “Ở nhà sao?”

“Ừ.”

“Tôi ở dưới lầu. Cô xuống dưới, chúng ta nói chuyện.”

Hạ Thiên Tinh không biết Dư Trạch Nam muốn cùng mình nói chuyện gì, nhưng cũng không cự tuyệt, thay áo ngủ ra, bọc áo khoác nỉ đi ra ngoài. Mùa này trời lạnh cực kỳ, mới mấy ngày mà thôi, độ ấm lại thấp đi rất nhiều.

Dư Trạch Nam ở trên xe không xuống dưới, nhìn thấy cô, chỉ từ bên trong đẩy ra cửa xe để cô ngồi xuống. Bên trong xe mở máy sưởi, Hạ Thiên Tinh cảm thấy thoải mái rất nhiều.

“Trễ thế này còn tìm tôi?” Hạ Thiên Tinh hỏi anh ta.

Dư Trạch Nam ghé mắt nhìn cô, “Cô thoạt nhìn có chút tiều tụy.”

Hạ Thiên Tinh không tỏ ý kiến. Rất hiển nhiên, anh ta tất nhiên cũng là thấy được tin tức đầy trời hôm nay.

“Anh…… Có biết tình huống hiện tại của anh ấy như thế nào hay không?” Hạ Thiên Tinh hỏi Dư Trạch Nam. Cô là thật sự không còn nơi nào có thể hỏi, anh trai Dư Trạch Nam là phó tổng thống, có lẽ, anh ta có thể biết được một ít tình huống.

“Biết một chút ——” tạm dừng, nhìn cô một cái, nói: “Thật không tốt.”

Hạ Thiên Tinh tay đè ở đầu gối, căng thẳng một chút. Đáp án, đã sớm có thể nghĩ đến, nhưng là, nghe người ta như vậy nói thẳng ra, trong lòng vẫn là có chút đau nhói.

Thật lâu sau cô mới hỏi: “Trễ như vậy tìm tôi, có việc gì thế?”

“Mấy ngày nay, khẳng định sẽ có paparazzi nhìn chằm chằm anh ta, tận lực đừng tới gần anh ta.” Dư Trạch Nam nói: “Nếu bị người khác biết vai chính là cô…… Chỉ sợ, cô cùng con trai lại cô không được yên bình.”

Hạ Thiên Tinh nghe ra được, Dư Trạch Nam là ở lo lắng cho mình. Lòng có chút cảm kích. Cô gật đầu, “Anh yên tâm, tôi biết mà.”

“Còn có……” Dư Trạch Nam sắc mặt trầm chút, nhìn Hạ Thiên Tinh bởi vì lo lắng Bạch Dạ Kình mà khuôn mặt nhỏ rõ ràng héo úa rất nhiều, anh ta có chút đau lòng. Nhưng, vẫn là nói thẳng, “Nghe nói, hôm nay Tống Quốc Nghiêu đã đi tìm anh ta. Lúc này đây, đã không phải đơn giản là đính hôn như vậy……”

Hô hấp Hạ Thiên Tinh căng thẳng.

Dư Trạch Nam tiếp tục nói: “Chuyện này muốn đưa ra tầm mắt công chúng, làm xuất hiện tin tức này. Cho nên, Tống Quốc Nghiêu kiến nghị để anh ta cùng Tống Duy Nhất trực tiếp kết hôn. Đến lúc đó…… Tống Duy Nhất cũng sẽ ở trong cuộc họp báo đính chính lại tình cảm của cô ta và… Bạch Dạ Kình.”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.