Anh mặt trời bao phủ ở trên người anh, mạ lên một tảng âm áp, trung hoà sự lạnh lùng vôn có. Da thịt anh trăng nôn. Năng âm rơi lên trên mặt Sở Chiêu Dương giông như là muôn hoà tan vào.
Cổ Niệm không khỏi nhớ đến lần đầu tiên gặp Sở Chiêu Dương và nhìn thấy anh trên bìa của tạp chí. Cũng giông nhự lúc này vậy, trời xanh mây trăng trên đỉnh đâu đều thành phông nên cho anh. Chỉ cần có anh, tât cả cảnh vật đều trở nên mơ hô.
Bóng dáng Thịnh Duyệt mờ dần sau lưng anh, chỉ còn lại thân hình cao lớn của anh đứng đó, yên tĩnh và vững vàng.
Đáy mắt Sở Chiêu Dương lóe lên sự vui mừng, cô gái này thật sự là thích mình rồi, vừa thây mình là nhìn đên si mê.
Mùi hương bạc hà nhẹ nhàng khoan khoái theo gió nhẹ bay tới khiến cho Cổ Niệm bừng tỉnh. Cô nhận ra hai người lúc này đứng quá gân, cô gân, như sắp dán vào lòng anh. Mặt nhìn xuông là có thể thảy mũi chân anh dường như sắp kẻ sát lại với cô.
Cố Niệm vội vàng lùi một bậc, cười vẫy tay với Sở Chiêu Dương: “Chào anh Sở.”
Cô ấy quả nhiên là thích mình, vừa thấy mình liền cao hứng như thế. Trong lòng Sở Chiêu Dương tự tin nghĩ.
Ánh mắt anh rơi vào gương mặt trắng nõn dưới ánh mặt trờị của Cổ Niệm. Cơ thể anh lại có cảm giác âm áp như có hàng trăm dòng nước suổi âm chảy quanh thân mình.
Chẳng biệt tại sao, sau lần gặp cô, cơn ác mộng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chao-buoi-sang-ong-xa-cool-ngau/3131998/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.