Chương trước
Chương sau
Đối với vòng dây an toàn này, nhóm ký giả muốn vượt qua cũng rất đơn giản. Nhưng nhìn hai hàng người của tộc bộ ở hai bên thì chân cũng run cầm cập, ai dám cứ thế mà xông lên chứ?

Vậy nên tất cả đều thành thật đứng bên ngoài đai ngăn cách.

“Sở lão tiên sinh… xin hỏi ông là Sở lão tiên sinh phải không?”

Nhóm ký giả loạn cả lên, mọi người đều không dám tin.

Bảo vệ của Sở Thiên duy trì trật tự bên ngoài dây ngăn cách, lập tức có nhân viên của Sở Thiên bố trí micro trước mặt hai cụ.

“Hai cụ đã lâu chưa từng công khai lộ mặt, lần này lộ diện là vì chuyện gì thế ạ?”

“Không lẽ là vì chuyện của Cố Niệm sao?”

“Không biết hai cụ thấy thế nào về chuyện của Cố Niệm?”

“Xin hai cụ hãy bày tỏ thái độ!”

Nhóm ký giả người nọ người kia hỏi liên tục, hội trường vô cùng hỗn loạn.

Hai người không nói gì, sắc mặt trầm xuống. Các phóng viên sôi nổi suy đoán trong lòng, chắc hai cụ cũng bị chuyện của Cố Niệm chọc tức, không hài lòng về cô. Hôm này họ đặc biệt lộ diện trước mặt ký giả có lẽ muốn làm rõ quan hệ của Sở gia và Cố Niệm?

Haha, một giấc mộng hào môn của cô bé lọ lem đến đây là hết!

“Xin mọi người xin yên lặng một chút!” Sở Chiêu Dương không ở đây, tổng giám đốc của Sở Thiên đích thân đến xử lý, đứng trước mặt ký giả, trong tay cũng cầm một chiếc micro, “Hai người có chuyện muốn nói, mọi người xin yên lặng.”

Âm thanh của nhóm ký giả nhỏ đi một chút nhưng vẫn không thể kìm được sự tò mò, anh một câu tôi một câu, không thể yên tĩnh được.

Tổng giám đốc trầm giọng nói: “Nếu mọi người không thể yên tĩnh, Sở lão gia và Sở phu nhân cũng không thể nói chuyện. Chuyện mà các vị muốn biết sẽ mãi không có hồi đáp. Xin đừng lãng phí thời gian của nhau.”

Tổng giám đốc cảm thấy có lẽ đám ký giả này đầu óc có vấn đề cả rồi.

Hai cụ có thể lộ diện như vậy đã là chuyện hiếm thấy rồi, còn không mau nắm lấy cơ hội nghe hai cụ nói, ngược lại lại ở đây hỏi đông hỏi tây, lãng phí thời gian.

Lời của tổng giám đốc cuối cùng cũng khiến đám ký giả yên lặng hơn. Đợi lúc bọn họ không có ai nói gì nữa, Sở lão gia mới chậm rãi mở miệng: “Lần này chúng tôi đến chính là vì chuyện mà các vị nói, liên quan đến Cố Niệm.”

Ông dừng lại một chút, thấy sự kích động trong thần sắc của các ký giả, thậm chí một số còn bày ra biểu cảm đợi ông phủi sạch quan hệ với Cố Niệm, ông không khỏi hừ lạnh trong lòng, đến cả sắc mặt cũng trầm hơn mấy phần.

Ông chút khách khí hừ lạnh một tiếng: “Những bức ảnh mà các người cho là chứng cứ, chúng tôi chẳng tin chút nào. So với cái đó chúng tôi sẽ chọn tin tưởng Cố Niệm hơn. Tình nghĩa giữa Sở gia và Cố gia các người sẽ không hiểu. Tình cảm của Chiêu Dương và Cố Niệm, các người cũng mãi mãi không hiểu. Chuyện của nhà chúng tôi, không dám làm phiền các vị nhọc lòng. Tôi ở đây nói rõ với các vị, Cố Niệm không làm những chuyện như thế, chúng tôi tin tưởng con bé. Bất luận bên ngoài nói như thế nào, chúng tôi đều tin con bé. Con bé chính là cháu dâu mà Sở gia tôi thừa nhận, trước đây, bây giờ, sau này cũng thế.”

Ông chống nạng đứng dậy: “Kẻ nào giở trò bôi đen Cố Niệm thì đều phí công vô ích cả. Cả đời này ngoại trừ Cố Niệm, đừng hòng có người phụ nữ nào khác bước vào cửa Sở gia chúng tôi!”

Ông chậm rãi quét mắt qua các ký giả ở đó: “Vậy nên có thể dừng chuyện đó lại được rồi. Còn các người... cũng nên dừng lại đi. Thân là ký giả, nên viết thêm nhiều chuyện có ý nghĩa, quan tâm hơn đến những người yếu thế trong xã hội, những người gặp khó khăn, dùng sự kêu gọi của giới truyền thông giúp họ được nhiều người quan tâm hơn. Còn tốt hơn ở đây làm mấy chuyện bát quái này, lãng phí chức nghiệp của các vị.”

Tất cả mọi người đều bị lão gia tử mắng đến ngây người.

Đã nói là phủi sạch quan hệ với Cố Niệm mà?

Người của Sở gia đều rộng lượng thế sao!

Đến cả việc cháu dâu cùng người khác có quan hệ mờ ám cũng không để ý?

Rốt cuộc bọn họ yêu quay Cố Niệm đến nhường nào chứ!

Tổng giám đốc ghi hình lại khi lão gia tử nói những lời đó rồi gửi cho Sở Chiêu Dương. Cố Niệm ở bên cạnh đương nhiên cũng đã thấy. Vì chuyện này đến quá đường đột, cô vẫn vội vàng ứng phó ở đây, chưa kịp nghĩ đến phản ứng của ông bà với sự việc lần này.

Vừa rồi lúc nghe thấy có ký giả nói hai người ở Sở Thiên tiếp nhận phỏng vấn, trong lòng Cố Niệm đã bắt đầu thấp thỏm, có khi nào ông bà vì những bức ảnh đó sẽ không hài lòng về cô không. Với tiểu bối trong nhà, ngoài việc vô cùng chiều chuộng Bánh Gạo Nhỏ ra, đối với những người khác ông đều vô cùng nghiêm khắc, dường như không cho phép bọn họ phạm phải bất kỳ sai lầm gì. Nhưng bây giờ, ở ngay trước mặt ký giả, ông lại cao giọng bảo vệ cô.

Hốc mắt Cố Niệm cay cay.

“Chuyện của em còn phải làm phiền ông bà đích thân lộ diện giải thích.” Giọng Cố Niệm có chút nghẹn ngào.

“Lão gia tử sớm đã nói Sở gia chỉ nhận em là cháu dâu, hôm nay tỏ rõ thái độ với bên ngoài cũng tránh có một số người không ngừng tác yêu.” Sở Chiêu Dương nói.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.