Chương trước
Chương sau
“Nếu như cô không muốn Phó Cảnh Thời bị thương thì tốt nhất nên phối hợp với tôi.”

“Anh muốn thế nào?” Minh Ngữ Đồng trầm giọng hỏi.

“Không phải chuyện gì khó khăn cho lắm.” Đối phương nói, “Chỉ cần cô ký một chữ ở trên giấy đăng ký kết hôn mà thôi.”

Minh Ngữ Đồng kiểu gì cũng không nghĩ ra đối phương lại nói ra yêu cầu buồn cười như thế. Hủy toàn bộ đồ vật trong nhà của cô, lấy đi nhật ký của cô, chính vì muốn cô lấy chồng kết hôn sao?

“Mặt khác…” Đối phương còn nói, “Ngày mai tôi muốn cô mang 15% cổ phần công ty đến để làm đồ cưới.”

“Nếu muốn tôi kết hôn thì anh cũng nên nói cho tôi biết anh là ai chứ?”

Minh Ngữ Tiền nghe thấy câu nói của Minh Ngữ Đồng thì sắc mặt thay đổi, dáng vẻ hận không thể giết người.

Điên rồi sao?!

“Ha ha, đến Cục dân chính thì cô sẽ biết. Tôi có thể cho cô thời gian suy nghĩ, nhưng nếu cô suy nghĩ nhiều hơn một ngày thì nội dung trong nhật ký của cô sẽ bị công bố ra một chút đó.”

Minh Ngữ Đồng cắn răng, ngay cả hô hấp cũng đang run lên, “15% cổ phần công ty, quá nhiều, tôi không làm chủ được. Ở trong tay tôi chỉ có 4% cổ phần công ty mà thôi. Cho dù là liên hôn, tặng của hồi môn cho tôi, trong nhà cũng sẽ không cho tôi nhiều như vậy.”

“Đây không phải là chuyện tôi phải suy nghĩ, cô mới là người phải suy nghĩ. Cô trở về bàn bạc với người nhà của cô, sau đó trả lời tôi. Vốn là muốn sáng mai cô phải đi đến cửa Cục dân chính để chờ. Nhưng nếu cô đã muốn bàn bạc với người nhà, như vậy cô cứ việc bàn bạc đi. Nhưng mà từ ngày mai sẽ bắt đầu tính thời gian, cô hồi âm lại cho tôi chậm một ngày thì tôi sẽ chọn một đoạn từ trong nhật ký của cô để phát ra ngoài, nếu như cô muốn bảo vệ Phó Cảnh Thời…”

“Tôi biết rồi, ngày mai sẽ trả lời anh.” Minh Ngữ Đồng lập tức nói, “Trước đó, anh không được để lộ nội dung bên trong nhật ký.”

“Cho cô thời gian cả đêm, ngày mai mười giờ sáng, nếu như cô không gọi điện thoại tới cho tôi thì tôi sẽ bắt đầu tiết lộ nội dung trong nhật ký.”

“Được.” Minh Ngữ Đồng đồng ý.

Đối phương cũng không kéo dài, lập tức cúp điện thoại.

“Chị! Kết hôn gì cơ?”

Minh Ngữ Đồng đem lời nói của đối phương nói lại một lần.

“Chị thật sự muốn đồng ý với hắn ta à?”

Làm sao có thể đồng ý chứ?

Theo Minh Ngữ Tiền, Minh Ngữ Đồng xuất sắc đủ để xứng với bất kỳ người đàn ông ưu tú nào, bây giờ lại vì một quyển nhật ký mà bị uy hiếp như thế.

“Cho dù nói thế nào cũng không thể để gã ta đưa nội dung trong nhật ký ra ngoài.” Minh Ngữ Đồng trầm giọng nói.

“Nếu như chị không quan tâm đến chuyện bệnh tình và sinh con riêng của chị, vậy thì cho dù có đưa ra ngoài ánh sáng thì có làm sao đâu chứ? Còn có thể để Cảnh Thời biết chị chính là mẹ của nó. Cùng lắm thì sau này chị không lập gia đình nữa, em nuôi chị.” Minh Ngữ Tiền nói.

Mở miệng là muốn 15% cổ phần công ty của tập đoàn Minh Nhật bọn họ, rõ ràng là đang nhắm đến lợi ích đây mà. Không biết Minh Ngữ Đồng đã từng đắc tội với ai, nếu như đồng ý yêu cầu của đối phương thì chẳng khác nào nhảy vào hố lửa.

Minh Ngữ Đồng lắc đầu, “Những thứ khác chị có thể không quan tâm, nhưng quyết không thể vì chuyện của chị mà ảnh hưởng đến cuộc sống của Cảnh Thời được. Chị không thể để cho Cảnh Thời rơi vào trong dòng xoáy dư luận, nó còn nhỏ như vậy, không chịu nổi những thứ đó đâu.”

“Chẳng lẽ chị muốn đồng ý yêu cầu như vậy sao? Không được, em không đồng ý!” Minh Ngữ Tiền kịch liệt phản đối.

“Vừa nãy lúc chị nhắc tới Cổ Minh Khải, rõ ràng đối phương có dừng lại một chút, cho dù có dùng dụng cụ thay đổi giọng nói, không rõ tâm tình cho lắm, nhưng mà cái tên Cổ Minh Khải quả thực có ảnh hưởng đối với hắn ta.” Minh Ngữ Đồng nói.

“Lẽ nào chính là Cổ Minh Khải?” Minh Ngữ Tiền nheo mắt lại, thong thả tới lui hai bước, “Lúc trước Cổ Thân Lợi có ý muốn tác hợp cho chị với cái tên ghê tởm kia. Trong tiệc rượu Nguyệt Tịch, Cổ Minh Khải lại còn cấu kết với Minh Tư Liên muốn hãm hại chị, bị chị và cái tên họ Phó kia nhìn thấu.” Minh Ngữ Tiền dừng lại, quay đầu nhìn về phía Minh Ngữ Đồng, “Chẳng lẽ là Cổ Minh Khải? Hoặc là Cổ Thân Lợi cũng tham dự vào trong đó.”

“Cổ Thân Lợi lớn tuổi như vậy, chỉ có một đứa con trai là Cổ Minh Khải. Mặc dù Cổ Minh Khải bất tài, nhưng Cổ Thân Lợi vẫn luôn chuẩn bị cho hắn.” Minh Ngữ Tiền nhíu mày nói. “Hiện tại Cổ Minh Khải đã hoàn toàn bị phế, Cổ Thân Lợi đối với Cổ Minh Khải có thể nói là cực kỳ cưng chiều, Cổ Minh Khải thành như vậy, Cổ Thân Lợi nhất định là cực kỳ hận. Lão không dám đi gây sự với Phó Dẫn Tu nên chỉ có thể tới tìm chị.”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.