Chương trước
Chương sau
Tôn Giai Thiến nhìn Minh Ngữ Đồng, ánh mắt lóe lên, cười khổ nói: “Hơn nữa, trong nhà còn có trẻ con, mặc dù không cần tự tay chăm sóc nhưng nó rất phá phách, nghịch ngợm.”

“Cô đúng là sống trong phúc mà không biết hưởng.” Mộc Thu Tử nói: “Chồng cô rất tốt, cũng rất ưu tú. Cô đi khắp nơi hỏi xem, có ai không cảm thấy cậu chủ Hứa gia không tốt không? Vừa đẹp trai lại tài giỏi, ăn mặc sang trọng. Anh ta lại xử lý việc làm ăn của Hứa gia đâu ra đấy, danh tiếng cũng rất tốt.”

Mặc dù Tôn Giai Thiến than phiền nhưng nghe thấy Mộc Thu Tử nói như vậy cũng vui sướng tươi cười.

“Anh ấy đâu có tốt như vậy chứ. Anh ấy quá cuồng công việc, không quan tâm gia đình, chuyện trong nhà đều ném cho tớ. Cho dù là nhà chồng hay nhà mẹ đẻ đều là một mình tớ lo, giống như không có người chồng là anh ấy vậy.”

“Thôi đi. Ít nhất cũng không gây ra tin đồn xấu cho cậu đúng không?” Mộc Thu Tử lại nói.

“Anh ấy dám!” Tôn Giai Thiến nói to, lại bắt đầu tâng bốc Mộc Thu Tử, “Cậu cũng không cần ngưỡng mộ tớ, cậu cũng kém gì, không phải lại mang thai rồi sao?”

Tôn Giai Thiến vừa dứt lời, những người khác nhao nhao lên ngạc nhiên hỏi: “Cậu lại mang thai rồi?”

“Đúng vây.” Mộc Thu Tử vui sướng vuốt bụng dưới của mình, “Đã ba tháng rồi, nhà chồng tớ nói rằng trước ba tháng không được nói ra ngoài, cho nên trước đây tớ không dám nói với mọi người. Bây giờ vừa mới qua thời kỳ ba tháng đầu, tớ mới dám nói ra. Vừa rồi ở trên đường gặp Giai Thiến nên nói cho cậu ấy biết trước.”

Lúc này, Tôn Giai Thiến lại nhìn Minh Ngữ Đồng hỏi: “Ngữ Đồng, rốt cuộc bây giờ cậu sao rồi? Cậu xem, chúng tớ đều kết hôn sinh con rồi, giờ còn sắp có đứa thứ hai, cậu định khi nào kết hôn hả?”

Tần Thư Đường và Cát Tịnh Bồi cau mày.

Cát Tịnh Bồi càng tức giận hơn.

Vừa rồi cô ta nói ra câu kia đã cảm thấy không ổn rồi, chỉ là không biết giải thích thế nào, càng giải thích càng khiến người khác hiểu lầm rằng cô ta cứ nhắm vào điểm này để khiến Minh Ngữ Đồng khó xử. Mộc Thu Tử và Tôn Giai Thiến chắc chắn sẽ không ngu ngốc đến mức không nhìn ra. Hai bọn họ rõ ràng là cố ý ở đây lăng nhục Minh Ngữ Đồng mà.

Cát Tịnh Bồi cực kỳ bối rối, Tần Thư Đường vội nói: “Ngữ Đồng, cậu muốn uống gì? Ở đây có cà phê, trà sữa, nước ép hoa quả, còn có cả hồng trà nữa đấy.”

“Tôi vừa mới uống cà phê xong, cho tôi chút nước ép đi.” Minh Ngữ Đồng nói.

Tần Thư Đường muốn rót nước ép cho cô.

Minh Ngữ Đồng vội ngăn cô ta lại, “Tôi tự rót là được rồi.”

Mộc Thu Tử hùa theo Tôn Giai Thiến nói: “Ngữ Đồng, cậu nghĩ sao? Cậu đừng quá mạnh mẽ. Lấy chồng vẫn có thể có sự nghiệp của mình, tớ luôn cho rằng ở đổ tuổi nào thì phải làm chuyện ở độ tuổi ấy. Bằng không cứ trì hoãn, lớn tuổi rồi mới mang thai sẽ không tốt cho cơ thể.”

Tần Thư Đường: “...”

Cát Tịnh Bồi: “...”

Hai người này đúng là có bệnh mà!

Người ta thích kết hôn, sinh con lúc nào liên quan gì đến hai người họ?

Người lo lắng phải là ba mẹ Minh Ngữ Đồng chứ!

Minh Ngữ Đồng cũng không làm gì bọn họ, bọn họ có ý gì đây?

Minh Ngữ Đồng cười lạnh lùng, “Cảm ơn kinh nghiệm của người đi trước như cậu. Chỉ là chuyện này phải tùy duyên, người nhà tôi cũng không sốt ruột.”

“Bây giờ phụ nữ có năng lực lại độc lập, tự mình vươn lên ngày càng nhiều, không phải không tìm được đàn ông mà bản thân họ có thể tự chăm sóc mình rất tốt, vì vậy càng không muốn cam chịu để bản thân bị ấm ức mà thôi. Càng ngày càng có nhiều người phụ nữ chín chắn độc thân nhận được tôn trọng. Mặc dù nhận thức của người dân trong nước với phụ nữ độc lập tự cường vẫn chưa cao, nhưng cũng ngày càng tiến bộ.”

“Có nhiều cô gái trẻ ý thức được mình có năng lực, không cần thiết phải kết hôn, thậm chí vì để được nuôi mà tự đặt mình vào vị trí cực kỳ không bình đẳng.”

“Vô số phụ nữ đều ý thức được điều này, hơn nữa họ đang nỗ lực chống lại những điều bất công và những lời bàn tán thiếu tôn trọng. Bọn họ đang đấu tranh vì quyền lợi và tự tôn của mình. Vì sao các cô là phụ nữ lại đi chê cười một người phụ nữ không làm sai cái gì chỉ đang biến bản thân trở nên kiên cường chứ?”

Tôn Giai Thiến và Mộc Thu Tử bị Minh Ngữ Đồng nói cho mà xấu hổ.

Bọn họ đâu có quan tâm nhiều như vậy chứ?

Bọn họ chỉ muốn chế nhạo Minh Ngữ Đồng mà thôi.

Trước đây, khi còn ở trường, Minh Ngữ Đồng giống như một nữ thần hoàn mỹ. Khi đó Minh Ngữ Đồng cực kỳ được yêu thích vì cô cực kỳ xinh đẹp, thành tích học tập lại xuất sắc. Nhưng tính cách của cô cô lại rất lạnh lùng.

Tôn Giai Thiến và Mộc Thu Tử thật sự không đến mức ghét cô. Nhưng do sự so sánh thời học sinh, trong lòng họ vẫn tồn tại cảm giác không phục. Bây giờ cảm thấy bản thân sống rất tốt, cộng thêm khoảng thời gian trước rộ nên tin đồn về Minh Ngữ Đồng khiến cho hai người đó sinh ra cảm giác mình hơn người.

Trước đây Minh Ngữ Đồng có nổi tiếng thế nào đi chăng nữa thì đã sao?

Bây giờ không phải vẫn không sống êm ả bằng họ sao?

Với bọn họ, con gái sống êm ả rất quan trọng, còn về độc lập gì gì đó họ không quan tâm.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.