Chương trước
Chương sau
Họ đã đạt đến mức không cần đàn ông vẫn có thể sống tốt, bản thân muốn gì đều có thể tự mình thỏa mãn, còn về một 1 nửa còn lại đối với hoh chỉ là một việc thêu gấm trên hoa mà thôi.

Mọi người yêu thích Nam Cảnh Hành, nhưng cũng chẳng ai vứt bỏ thể diện thật sự bám lấy anh làm gì.

Vì vậy Quan Thu Manh tự nhiên đã trở thành sự tồn tại bị mọi người bài xích.

Cô ta tức giận đúng đó, nói: “Anh chị thu dọn một chút mấy món này là được mà.”

Trương Du Phương bỏ đũa xuống, bể khay thức ăn của mình lên, nói: “Tôi ăn no rồi, đi trước đây, mọi người thì sao?”

Mấy người còn lại vừa nghe, bất kể thật sự đã ăn no hay chưa, cho dù trong khay vẫn còn một nửa thức ăn cũng bê khay đứng dậy nói: “Chúng tôi cũng ăn no rồi.”

Thể là nguyên cả một bàn đều lần lượt bưng khay đứng dậy, đi về phía khu vực trả khay. Một chiếc bàn vốn dĩ ngồi kín người, nháy mắt đã chẳng còn ai. Quan Thu Manh đứng trước chiếc bàn vắng tanh, vô cùng khó xử.

Trình Dĩ An ăn trưa xong, liền cùng các đồng nghiệp trở về, ai ngờ Nam Cảnh Hành cũng đi theo. Tiễn cô đến trước cửa phòng hiệu đính rồi anh mới trở về phòng làm việc.

Trình Dĩ An cũng không biết nên nói sao mới phải. Ngày đầu tiên đã gây sự chú ý lớn như vậy, không biết liệu các đồng nghiệp có ý kiến gì với cô không.

Nam Cảnh Hành vừa rời khỏi, các đồng nghiệp đã vậy lại, đương nhiên vì hiếu kỳ chuyển của cô và Nam Cảnh Hành.

Trình Dĩ An vội xin lỗi, “Chỉ vì em không muốn lúc làm việc có khoảng cách hay bất tiện với mọi người nên mới không nói. Trưa nay anh ấy đến làm em cũng giật mình.

“Tổng giám đốc chẳng qua cũng chỉ muốn chống lưng cho em thôi, tránh việc em ở công ty bị bắt nạt” Vạn Như Ý lại chẳng cảm thấy có vấn đề gì, “Giống như Quan Thu Manh, mới ngày đầu đến làm việc, cô ta đã dở chứng đến nói đông nói tây rồi”

“Được rồi được rồi, chuyện này tôi đã biết từ sớm rồi.” Giám đốc Lâm nói, “Trước khi Tiểu Trình đến, tổng giám đốc đã đến tìm tôi. Tôi cũng sợ sau khi mọi người biết, làm việc với nhau không được tự nhiên nên mới không nói. Nhưng bây giờ nếu đã công khai rồi, vậy cũng chẳng có gì phải che giấu. Tính cách của Tiểu Trình, mọi người cũng đã biết, trước đây làm việc với nhau như thế nào thì sau này cũng như thế ấy, đừng làm cho mọi người đều không được thoải mái”

Trình Dĩ An vội gật đầu, “Đúng đó, cứ... trước đây như thế nào thì sau này vẫn như vậy ạ. Nếu em phạm sai lầm, xin mọi người cứ thẳng thắn phê bình, cũng đừng vì Nam Cảnh Hành mà làm việc với em không được thoải mái. Cũng đừng vì anh ấy mà có thành kiến với em”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.