Đột nhiên thích một người, bắt đầu đột nhiên mong đợi sẽ cùng anh phát sinh những thứ không giống với người khác, đột nhiên sẽ thường xuyên nhớ tới ánh mắt sáng ngời, đột nhiên sẽ không tự giác mà đem ánh mắt đuổi theo anh. . . . . .
Lâm Phong không biết cảm giác này có phải yêu hay không, anh đang tỏa sáng, bất kể anh là người phương nào, tại căn phòng tràn ngập màu lam đó, hay là trước bụi phấn bay trên tấm bảng đen, anh đều sẽ tỏa sáng, khi mắt chạm được cái bóng dáng kia thì sẽ tự động đem anh cùng tất cả cảnh vật khác đều tách ra, giống như anh được một tầng vòng sáng không thấy được vây quanh.
Là thích đi, thích, thì thế nào?
Cuối tuần, anh trở về trường học, buổi sáng ở lớp Số học, vẫn như cũ theo tiếng chuông đi vào.
Buông giáo án trên tay, nhặt lên phấn viết, liền tinh tế viết từng hàng lên bảng.
Bình thường vào buổi sáng chủ khoa đều hợp với cấp trên, hết hai tiết của bọn họ, anh còn dạy hai tiết 3 ban, cả buổi trưa khóa trình đứng tràn đầy thành hàng.
Trước khi kết thúc hai tiết, thừa dịp trong thời gian giải lao, Lâm Phong chạy tới ký túc xá trường.
Đẩy cửa phòng của anh mà ngó dáo dác, Lâm Phong liền bị một thanh âm quen thuộc kinh ngạc gọi: "Lương Lâm Phong?"
Chủ nhiệm lớp bưng một bình giữ nhiệt đứng bên cạnh bàn làm việc, có chút kinh ngạc nhìn cô, ngay sau đó vẫy vẫy tay: "Tới đây, tới đây. . . .
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chao-buoi-sang-giao-su/3040215/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.