A chạy tới hôn tới tấp lên mặt cô, trấn an, hai tay a run run bế cô lên xe. A sai tiểu Trần lái xe nhanh hết mức có thể.
"Làm ơn cứu con, a hãy bảo vệ con giữ con lại " cô k dám chắc mình có thể sống hay k, cô rất lo. Tình mẫu tử trỗi dậy cô muốn bảo vệ hai cục cưng bằng cả tính mạng mình. Bỗng nhớ ra j đó cô cố gắng nói
"Hứa với e nếu e k còn thì a sẽ chăm sóc tốt con, a k được thiên vị đứa trẻ đó. Mong a nể tình e làm vợ đừng phân biệt chúng.... A,a nếu a k muốn nuôi dưỡng con thì có thể đem cho ba mẹ e nuôi" cang nghĩ lại càng xót. Có ai lại mặt dày như cô đã hứa k liên quan j tới a h lại còn đòi nếu a chăm sóc tụi nhỏ phải công bằng với con.
Nước mắt k kìm được rơi lạc chã.
"Xin lỗi vì e k giữ lời hứa đã làm phiền a. Giúp e giữ đứa trẻ, nếu a nuôi chúng thì đừng để vợ a mắng con e....giữ lại con....chúc hạnh...."
"Uyển Uyển e đừng nói nữa. Giữ sức đi. Nếu e có chuyện j a sẽ đánh con". H thì a khóc thật rồi. Nhìn vợ mình đau đớn, trước khi sinh con lại nghĩ cái chuyện này, thử hỏi xem trên đời còn ai xót xa hơn k.
Đến bệnh viện cô một mực đòi sinh thường. Sinh thường tốt cho bảo bối hơn nhưng trong tình trạng này sinh thường sẽ nguy hiểm cho cô.
Khi cô được chuyển vào phong sinh thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chao-anh-thuong-ta/2934847/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.