Sáng sớm mở mắt đã k thấy cô đâu, a lo lắng gọi cô. Cô nghe thấy nhưng k trả lời, ngồi thẫn thờ ở vườn sau nhà. A sốt ruột ngay cả dép cũng k đi lao ra tìm cô. Thấy cô ngồi đó mà k lên tiếng làm a giận nhưng k nỡ mắng.
Hôm nay là ngày cuối, a muốn dành trọn cả ngày cho cô nhưng nhìn thấy dáng vẻ này thi cảm thấy tội lỗi chồng chất.
"Bà xã sao vậy e, có chịu à"
Cô k nói j chỉ lẳng lặng ôm a thật chặt. Cô chỉ ước là thời gian đừng trôi nữa, cứ để a với cô bên nhau thế này thôi.
A thật sự rất lo cho cô, dạo này cô ăn j cũng nôn ra hết chẳng giữ lại j. A đành dụ cô"Bảo bối, e về nhà với ba mẹ nhé, e ở một mình a rất lo, được k"
Cô chỉ lắc đầu. Đây là nhà của cô với a, cô muốn ở nhà riêng của hai người.
"E k có sao hết, e muốn ở nhà. Nếu có việc j thì sẽ nói cho bố mẹ biết a đừng lo. Cứ yên tâm làm nhiệm vụ nhá " cả buổi tối hôm qua và sáng nay cô đã nghĩ rất nhiều và cuối cùng cũng thông suốt.
A là thượng tá- người của dân, phải đặt việc nước lên đầu, cô k thể ích kỉ chỉ nghĩ tới một mình được.
Thấy cô thế này thì a lo lắm. Cô dễ đa sầu đa cảm, k may có ai nói j với cô thì a phải, sao. Ôm a hết buổi sáng, bữa trưa thì a nấu một ít
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chao-anh-thuong-ta/2934831/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.