🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Làm một trạch nam kín kẽ, Tô Khả sau khi kết hôn hoàn toàn biến thành trạch nam, phần lớn thời gian nhàn hạ anh đều ngây ngốc ở trong nhà, trừ phi có xã giao cực kỳ cần thiết.

Lúc vừa kết hôn, Tô Khả ở trong nhà tập thể hình hoặc là chơi trò chơi, hoặc là cùng nhau đọc sách với Trương Kỳ Kỳ, Trương Kỳ Kỳ xem sách thám tử kì bí, anh thì thích sách huyền huyễn.

Sau khi có Tô Chấn Vũ, Tô Khả không thể không nắm lỗ mũi nhẫn nại tính tình chơi với con trai Tô Chấn Vũ, xem sách tranh với Tô Chấn Vũ, kể chuyện cho Tô Chấn Vũ, càng ngày càng... ở trong nhà nhiều hơn.

Cho nên kết hôn mấy năm nay, Trương Kỳ Kỳ đã thành thói quen mỗi lúc trời tối về đến nhà đều có thể nhìn thấy Tô Khả.

Nhưng sau khi nhà bọn họ ăn mừng ngày kỷ niệm kết hôn bảy năm, chuyện đã xảy ramột ít biến hóa.

Hôm nay Trương Kỳ Kỳ vẫn còn bận rộn trong tiệm bánh mì, Tô Khả gọi điện thoại chocô, nói Lương Thiện Nhiên được rượu ngon mời anh qua chơi.

Bởi vì Tô Khả rất ít đi ra ngoài xã giao, cho nên Trương Kỳ Kỳ chưa bao giờ hạn chếanh, chỉ trả lời ba chữ -- "chơi vui nhé".

Tô Khả quả thật chơi rất vui vẻ, mãi cho đến mười một giờ đêm mới say khướt được Kim Giai Lương đưa về nhà.

Trương Kỳ Kỳ ngửi một cái, phát hiện trên người anh có mùi thuốc lá và mùi rượu,không có mùi son phấn nước hoa.

Nhưng cô vẫn xả một bồn tắm nước ấm lớn, lột sạch Tô Khả cho ngâm vào.

Tô Khả ngâm trong nước vẫn lải nhải: "... rượu Lương Thiện Nhiên mang tới con mẹ nó uống ngon thật, anh nói rượu này là..."

Giữa trưa ngày thứ hai, vốn Tô Khả còn phải đi trường học đónTô Chấn Vũ, sau đó lại tới đón Trương Kỳ Kỳ, một nhà ba người cùng nhau quay về Cẩm Tú viên thăm mẹ Tô Khả, kết quả Tô Chấn Vũ lại được Kim Giai Lương đón đưa đến tiệm bánh mì.

Trương Kỳ Kỳ kinh ngạc hỏi Kim Giai Lương: "Tô Khả đâu?"

Kim Giai Lương đành phải nói thật: "Lương Thiện Nhiên mời Tô tổng đi uống rượu. Tô tổng và Lương Thiện Nhiên uống rượu với nhau."

Trương Kỳ Kỳ ngược lại không nhiều lời.

Buổi chiều Trương Kỳ Kỳ vừa đưa con tới trường học về đến nhà, Kim Giai Lương liền lái xe đưa Tô Khả trở về.

Tô Khả uống càng say, Kim Giai Lương nâng anh xuống xe, anh còn nhắm mắt lại lẩm bẩm: "... Tôi không nên... Các người chơi với các người... Tôi phải về nhà... Kỳ Kỳ..."

Kim Giai Lương vội giải thích nói: "Vốn là uống rượu bình thường, về sau Lương Thiện Nhiên bọn họ gọi mấy người phụ nữ..., Tô tổng liền phải về nhà...

Trong lòng Trương Kỳ Kỳ không khỏi có chút chua xót, đỡ Tô Khả vào phòng.

Sau khi dàn xếp cho Tô Khả say đến bất tỉnh nhân sự trên ghế sofa xong, cô dựa sát vào Tô Khả ngồi trong chốc lát, rất nhanh liền có một ý kiến.

Tô Khả nửa đêm tỉnh lại.

Trương Kỳ Kỳ một mực chờ đợi anh thanh tỉnh, thấy ánh mắt anh trở nên thanh tịnh, liền đi tới, chỉ vào đồ lót Tô Khả bảo Tô Khả nhìn: "Tô Khả, anh giải thích một chút đi!"

Tô Khả cúi đầu xuống, ngơ ngác nhìn một vị trí nào đó trên đồ lót trắng như tuyết inmột dấu son môi đỏ chót, sau một phút, anh nhào vào trong phòng tắm bắt đầu nôn mửa.

Trương Kỳ Kỳ nhìn Tô Khả cả người tắm đến đỏ bừng, thấp giọng hỏi: "Tô Khả, say bí tỉ vui lắm sao?"

Tô Khả không nói gì.

anh nhớ tới dấu son môi màu máu trên quần lót, không khỏi lại "Nôn ọe" một tiếng.

Thấy Tô Khả cầm một cái quần cực kỳ nhanh tròng vào, Trương Kỳ Kỳ vôi hỏi một câu: "anh muốn làm gì?"

Tô Khả xấu hổ muốn chết: "anh đi bệnh viện kiểm tra một chút!" anh tuy rằng uống rượu say, thế nhưng mơ hồ nhớ rõ Trương Kỳ Kỳ mở chỗ đó của anh, anh rất sợ mình là coi người khác thành Trương Kỳ Kỳ.

Trương Kỳ Kỳ chờ anh mặc quần áo xong, lúc này mới nói: "Em đã kiểm tra, chưa từng xảy ra chuyện gì."

Tô Khả lúc này mới yên lòng lại, thở ra một hơi dài, ở trên ghế sofa ngồi xuống.

Trương Kỳ Kỳ đưa trà giải rượu cho anh, hỏi một câu: "Sau khi uống say có nhớ gìkhông?"

Tô Khả ngoan ngoãn nhẹ gật đầu: "Có."

Trương Kỳ Kỳ ý vị thâm trường hỏi một câu: "Bị cưỡng bức có thể phản kháng không?"

Tô Khả: "... anh luyện Taekwondo và tán đả nhiều năm như vậy, dù cho uống rượu say, chỉ có phụ nữ..."

Với tư cách là vợ Tô Khả, Trương Kỳ Kỳ biết rõ anh nói là sự thật, thế nhưng cô cố ý dọa Tô Khả nói: "Nếu như có đàn ông cao lớn thô kệch coi trọng anh thì sao?"

Tô Khả: "Lão tử một đại nam nhân sợ cái gì..." Giọng anh càng lúc càng nhỏ, đại khái nhớ tới tin tức nghe được vào khoảng thời gian trước.

Vì vãn hồi tôn nghiêm của mình, Tô Khả hậm hực nói: "anh bình thường đi ra ngoài xã giao đều mang theo bọn Kim Giai Lương, sợ cái gì!"

Trương Kỳ Kỳ ý vị thâm trường nhìn anh, chính là không nói lời nào.

Tô Khả mơ mộng tới tình hình mình bị đàn ông coi trọng, cảm thấy thật buồn nôn, trà giải rượu cũng uống không trôi nữa.

Từ đó về sau, Tô Khả không có uống đến say không còn biết gì nữa, thỉnh thoảng có xã giao, cũng là uống đến say mà thôi.

Trương Kỳ Kỳ trong lòng đắc ý nghĩ mà biết, có một ngày cô nhịn không được nói cho Tô Khả: "dấu son môi trên quần lót anh là em cố ý lưu lại đó!"

Tô Khả liếc cô một cái: "anh đã sớm biết." anh luôn luôn tâm cơ thâm trầm, sở dĩ nguyện ý làm, là vì người lừa gạt anh là Trương Kỳ Kỳ.

Trương Kỳ Kỳ liếc xéo anh: "... Ơ, làm sao có thể?"

Khuôn mặt trắng nõn của Tô Khả hơi đỏ lên, vẻ mặt hơi có vẻ ngại ngùng, một lát sau mới nói: "Dù cho uống rượu say, thế nhưng chỉ cần bọn họ gọi phụ nữ tới, anh sẽ rờiđi ngay. Hơn nữa, anh uống say rồi căn bản sẽ không cứng nổi, nhất định sẽ khôngphát sinh cái gì khác với phụ nữ đâu..."

Trương Kỳ Kỳ cười: "NGAO, thì ra anh cũng tự biết lúc anh uể oải suy sụp! khà khà!"cô cố ý đặt trọng âm ở bốn chữ "Uể oải suy sụp".

Tô Khả: "..." Mặt của anh đều bị Trương Kỳ Kỳ làm cho đỏ lên vì tức, cứng họng cả buổi, cuối cùng bởi vì thật sự không có cách nào khác phản bác, đành phải ngậm miệng lại.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.